Khi hôn anh, bốn mùa đều trở nên tươi đẹp, toàn thân tôi cũng trở nên ẩm ướt.
Đó là một trò chơi trẻ con giữa chúng tôi. Ban đầu, Trần Vọng Trì không cho tôi hút thuốc. Nhưng mỗi khi bị tôi mè nheo đến hết cách, anh sẽ giữ lấy cằm tôi, nghiêng đầu hôn tới. Mùi khói thuốc nồng xộc, anh bịt chặt môi tôi, siết rất căng. Vị khô ráp trên môi anh quyện với hương thuốc lá cứ thế men dọc khoang miệng xuống sâu, làn khói lượn lờ thấm vào tận đáy phổi, mang theo cả mùi hương đặc trưng trên người Trần Vọng Trì.
Thỉnh thoảng tôi có hút trộm, những lúc bị anh bắt gặp, anh sẽ cầm điếu thuốc của mình chạm nhẹ vào điếu của tôi rồi nói: “Cụng ly.”
“Con nít chỉ được uống một ly thôi.”
Rõ ràng anh cũng chỉ hơn tôi một tuổi mà thôi.
Tóm tắt trong một câu: Có gió thổi qua.
Thông điệp: Đừng ngồi chờ gió đến, hãy chủ động chạy theo ngọn gió của riêng mình.