Ta bị tứ hôn rồi.
Phu quân tương lai không ai khác, lại chính là Tạ Cửu Lang, vị hôn phu cũ của ta.
Năm xưa, vì say mê một tiểu thư quyền quý, hắn đã nhẫn tâm vứt bỏ hôn ước với ta, chẳng đoái hoài đến tình nghĩa năm xưa.
Sự việc năm đó khiến ta trở thành trò cười cho thiên hạ, thân bại danh liệt, buộc phải rời kinh trong tủi nhục ê chề.
Nay thê tử hắn vừa khuất bóng, bỏ lại ba đứa con nhỏ dại.
Nào ngờ, hắn lại mặt dày vô sỉ dâng tấu cầu thú ta.
Hắn còn không biết xấu hổ, dâng tấu lên Hoàng Thượng, ca ngợi ta hiền lương thục đức, lại thêm tài hoa hơn người.
Hắn còn mạnh miệng tấu rằng, ta nhất định sẽ giúp hắn cai quản gia đình êm ấm, lại nuôi dạy đàn con nên người.
Mẫu thân nghe xong giận tím mặt, nước mắt lã chã tuôn rơi.
Ta ngoài mặt giả bộ kinh ngạc, trong lòng lại mừng rỡ khôn nguôi.
Thực ra, ta sớm đã mang long thai trong người, nay vừa vặn kiếm được một kẻ “đổ vỏ”.