Ninh Vi luân hồi trở thành đệ tử thân truyền của chưởng môn Kiếm Tông thiếu đạo đức, một lòng chỉ mong hồn phi phách tán nhưng lại vô tình danh chấn thiên hạ, trở thành "hắc nguyệt quang" của Tu Chân giới.
Luyện Khí kỳ vào thí luyện chịu chết, bất ngờ hủy diệt cả phó bản.
Bị lão tổ Kiếm Tiên kiểm tra nguyên thần, lại vô tình cuỗm luôn linh kiếm của người ta.
Xuống núi trừ ma rơi vào ổ ma tu, bỗng nhiên trở thành lão đại.
Về sau nàng không thèm giả vờ nữa.
Kiếm tu không có kiếm thì đã làm sao? Không có việc gì khó, chỉ sợ chưa đủ hèn.
Đánh không lại kẻ địch thì sao? Chờ tí, để nàng đổi sang tài khoản chính.
Gây chuyện cho tông môn rồi, làm sao giờ? Đổ tội cho tông môn bạn.
Giải quán quân tiên môn đã nhận nhiều đến mỏi tay.
Ma tôn hay đọa tiên đều có thể xưng huynh gọi đệ.
Tất cả tu sĩ vừa yêu vừa hận nàng.
Đến khi một bước thành tiên, thiên lộ tái hiện thế gian, có người hỏi:
"Ngươi còn nhớ nguyện vọng ban đầu là hồn phi phách tán chứ?”
Ninh Vi ngậm một nhánh linh thảo, nhìn lên mây trời bát ngát:
"Ta đã biết ván cờ này là do ai bày ra rồi."
Sau khi mọi sóng gió qua đi, mọi người kinh ngạc phát hiện vị lão tổ Kiếm Tiên có danh vọng nhất tu tiên giới lại gọi nàng là:
"Sư tỷ."
Luân hồi của nàng là nhân quả, sinh mệnh của nàng chân thực sống động.
Truyện không có tranh giành tình cảm, nhân vật đa dạng, nữ chính mạnh mẽ, thiếu niên thiên tài, nhiều thân phận, không phải tu tiên truyền thống, không logic, mục đích chỉ là mua vui.
Cảnh giới cơ bản: Luyện Khí, Trúc Cơ, Kim Đan, Nguyên Anh, Hóa Thần, Đại Thừa, Độ Kiếp
Lời tựa của người đăng:
Truyện không có yêu đương, không có logic, không não, chỉ có bệnh tâm thần.
Điều mình thích trong truyện là ngoài hài hước ra thì các nhân vật trong truyện rất dễ thương, trưởng bối yêu thương che chở hậu bối, đồng môn đoàn kết một lòng. Đến phản diện cũng đáng yêu nốt.