Không Tin Nhân Gian Có Bạc Đầu

Ta là một quân kỹ bị vạn binh chà đạp trong quân doanh. Hắn hai mắt đỏ hoe tìm thấy ta trong bộ dạng áo quần tả tơi, gần như không đứng thẳng được, giọng nói run rẩy dữ dội.

 

"Diệu Diệu, là ta sai rồi. Ta đưa nàng đi..."

 

Ta nằm trên một đống cỏ khô, mỉm cười quyến rũ, nhìn kẻ tự tay đưa ta đến nơi này:

 

"Bệ hạ, ta chỉ đang làm tròn trách nhiệm của một quân kỹ. Xin nhường đường."