Lỡ Chạm Huynh Đệ Tốt Của Bạn Trai Thì Phải Làm Sao?

Chương 11



Sở Thập Hàm khẽ cúi đầu, vô thức dùng ngón tay chạm nhẹ vào sau gáy - nơi đã được dán sẵn một miếng cách ly mùi dâu.

 

Tạ Diêm khoanh tay nhìn chàng trai đang ửng lên lớp hồng mỏng trên mặt, bất giác thắc mắc: Dù đúng là có chút thú vị cá nhân, nhưng cũng không đến mức như mình vừa sàm sỡ cậu ta chứ?

 

Trong khoảnh khắc, Tạ Diêm thậm chí nghi ngờ bản thân nhớ nhầm - biết đâu Sở Thập Hàm thực ra là một omega.

 

Tạ Diêm dùng ngón cái miết nhẹ lên đầu ngón trỏ. Dù là alpha với đường cơ bắp rõ rệt, nhưng làn da sau gáy lại mềm mại đến lạ - chỉ cần chạm nhẹ đã lõm xuống một chút, khi buông ra sẽ để lại vệt hồng mờ, toát lên vẻ mong manh trái ngược hoàn toàn với khí chất thường thấy.

 

Nếu là những vùng cơ bắp rắn chắc khác, liệu cũng dễ dàng để lại dấu vết như vậy?

 

Sở Thập Hàm... tựa như mãnh thú bị khống chế yếu huyệt, vị vương kiêu hãnh buộc phải cúi đầu nhưng bất cứ lúc nào cũng có thể lật ngửa kẻ đang đè lên mình, rồi cắn đứt họng đối phương...

 

Nhưng "mãnh thú" chỉ ngẩng cao đầu, để mặc cho gương mặt nhuốm màu ửng hồng.

 

Ngoan ngoãn như vậy, liệu Sở Thập Hàm có dễ bị bắt nạt không?

 

Tạ Diêm tạm gác lại những suy nghĩ kỳ lạ đó, hỏi thăm: "Cậu ổn chứ? Lúc dán tôi chắc không dùng lực mạnh."

 

Sở Thập Hàm chẳng thèm đáp, quay lưng bỏ đi.

 

Tạ Diêm cười gọi giật lại: "Đợi đã, nhiệm vụ đã chuyển giao cho cậu rồi, làm hay không tùy cậu quyết định."

 

Rõ ràng Sở Thập Hàm đã nhận việc tư.

 

Lõi tinh thể Biến Dị có thể thay thế lượng lớn năng lượng thạch, vận hành cơ giáp chiến đấu. Lõi tinh thể càng tương thích với đặc tính cơ giáp, càng phát huy tối đa sức mạnh.

 

Ngoài quân đội chính quy của Liên Bang và Đế Quốc, một số cá nhân tự do cũng treo thưởng cao để săn lùng lõi tinh thể phù hợp.

 

Nhận treo thưởng là canh bạc mạng sống, tự chịu rủi ro.

 

"Nhưng mà..." Tạ Diêm chuyển giọng, "Nếu cậu đang rất cần tiền, tôi có thể thuê cậu được không?"

 

Sở Thập Hàm dừng bước: "Thuê tôi?"

 

"Đúng vậy." Tạ Diêm gật đầu thoải mái, mở giao diện thiết bị liên lạc, "Tôi đang xem xét vài nhiệm vụ độ khó cao, có lẽ sẽ cần một đồng đội."

 

"Có rất nhiều người muốn hợp tác với anh."

 

"Nhưng cậu mạnh hơn," Tạ Diêm nói đến đây, lần đầu để lộ vẻ lạnh lùng sau lớp mặt nạ, "luôn phải kéo theo đám gánh nặng thật sự rất phiền phức."

 

Sở Thập Hàm nghiêng đầu, dường như đang do dự.

 

"Hơn nữa tôi hiện vẫn là thương binh," Tạ Diêm chỉ vào trán, "cậu sẽ bảo vệ tôi đúng không?"

 

"..." Dù hoàn toàn không thấy Tạ Diêm có chỗ nào cần bảo vệ, Sở Thập Hàm vẫn theo bản năng gật đầu: "Bảo vệ."

 

Tạ Diêm khựng lại, nhìn Sở Thập Hàm một lúc lâu.

 

Khi Sở Thập Hàm có vẻ không chắc chắn muốn nói thêm điều gì, Tạ Diêm mới có phản ứng.

 

"Tiền đặt cọc chuyển rồi đấy," Tạ Diêm bấm vài cái trên thiết bị liên lạc, cười như cáo già, "từ hôm nay, cậu đã bán thân cho tôi rồi nhé, Sở Thập Hàm."

 

Sở Thập Hàm: "..." Không thể nói câu nào ít gây hiểu lầm hơn được sao?

 

.....

 

Tạ Diêm ngồi trong phòng VIP trang hoàng lộng lẫy, từ từ nhấp ngụm cà phê.

 

Sau lớp bình phong phía sau, hắn có thể nghe thoáng tiếng trò chuyện từ phòng bên cạnh.

 

"Tôi chắc chắn Tạ Diêm đã nhận nhiệm vụ này," một giọng omega quen thuộc, mềm mại vang lên, "Tôi trả giá này, tìm cách làm hắn bị thương, lấy được máu của hắn."

 

Giọng đáp lại là của người đàn ông thô lỗ: "Làm hắn bị thương thì dễ, nhưng lấy được máu..."

 

"Máu mới là quan trọng," Bạch Cẩn An tiếp tục, "hoặc thứ khác, tóc, móng, dịch thể... bất cứ thứ gì, nhặt một sợi tóc của hắn chẳng dễ lắm sao?"

 

"Nếu hắn nhuộm tóc, cũng không thể kiểm tra DNA."

 

"Vậy thì lấy máu," giọng nói mềm mại ấy phát ra lời lẽ tàn độc đến rợn người, "chặt một cánh tay hay cái chân, chẳng lẽ không thu được máu sao?"

 

"Dù sao hắn cũng là đại thiếu gia Tạ gia..."

 

"Hừm," Bạch Cẩn An lạnh lùng hừ một tiếng, chậm rãi nói, "nếu hắn không phải thì sao?"

 

Tạ Diêm trầm tư suy nghĩ. Sau trận thú triều kinh hoàng năm đó, hắn thực sự đã gần 10 tuổi mới được đón về nhà. Lúc ấy từng có tin đồn nghi ngờ thân phận. Nhưng Đại tướng quân Tạ đã gạt bỏ mọi dị nghị, đưa hắn trở về.

 

"Đứa bé này giống hệt Tạ Mục lúc nhỏ, không phải cháu nội ta thì là ai?"

 

Lão tướng quân đã nói vậy, đương nhiên không ai dám chất vấn nữa. Sau đó Tạ Mục vẫn không yên tâm, ép Tạ Phục đưa Tạ Diêm đến quân khu làm giám định ADN.

 

Kết quả hoàn toàn không có vấn đề gì.

 

Vì sao Bạch Cẩn An đột nhiên nghi ngờ chuyện này? Cậu ta được lợi gì?

 

"Bên người Tạ Diêm tôi cũng đã bố trí người," Bạch Cẩn An ngừng một chút, tiếp tục, "nhưng tính hắn độc lập, anh có thể nghĩ cách phối hợp."

 

Tạ Diêm cúi mắt nhấp thêm ngụm cà phê.

 

Người Bạch Cẩn An nói đến là ai đã quá rõ ràng.

 

Vậy Sở Thập Hàm tiếp cận hắn cũng vì mục đích này?

 

Tạ Diêm đã sớm đoán ra Sở Thập Hàm làm việc cho Bạch Cẩn An, và chắc chắn là để nhắm vào hắn.

 

Sở Thập Hàm có quá nhiều điểm bất thường, giống như một sát thủ đỉnh cao nhận nhiệm vụ, thuộc lòng tư liệu về mục tiêu rồi tìm thời cơ thích hợp nhất để tiếp cận.

 

Tạ Diêm mất hứng uống cà phê.

 

"Không hợp tác thì thuê hắn làm gì?"

 

"Anh hiểu gì? Hắn rất mạnh," Bạch Cẩn An nói, "Nếu không phải hắn đặc biệt thiếu tiền, tôi còn không thu phục được."

 

Quả nhiên rất thiếu tiền.

 

Tạ Diêm chống cằm tiếp tục suy nghĩ - đây cũng là lý do hắn đề nghị thuê Sở Thập Hàm lần này. Tạ gia rõ ràng giàu hơn Bạch Cẩn An nhiều, nếu có thể khiến Sở Thập Hàm phản bội...

 

Liệu Sở Thập Hàm có trở nên ngoan ngoãn hơn không?

 

Hmm... có lẽ nên rút toàn bộ tiền lãi từ dự án đầu tư năm ngoái ra...

 

Bên kia tiếng trò chuyện dần nhỏ đi, lát sau là tiếng mở cửa, Bạch Cẩn An cùng người đàn ông kia lần lượt rời đi.

 

Trợ lý đẩy cửa bước vào, đưa cho Tạ Diêm một tập tài liệu: "Đã tra được thông tin người đàn ông đi cùng Bạch Cẩn An."

 

Tạ Diêm lười nhạt gõ gõ tập tài liệu: "Không vội, cứ bình tĩnh quan sát, để họ múa may xem họ giở được trò gì."

 

Hắn cũng có thể nhân cơ hội này thử lòng Sở Thập Hàm.

 

"Có cần điều thêm vệ sĩ tới không, thiếu gia?"

 

Tạ Diêm không lên tiếng.

 

Điều cả đám vệ sĩ tới thì có gì thú vị? Hắn nhất định phải xem Sở Thập Hàm có dám mưu hại mình không.

 

Nhưng mà...

 

Lúc hắn ở kỳ dị ứng trước đó, Sở Thập Hàm đáng lẽ đã có cơ hội làm hại hắn mới phải, tại sao...

 

Có phải vì tham lam thân phận của hắn?

 

Không làm hại, vậy Sở Thập Hàm định lấy ADN bằng cách nào?

 

Tạ Diêm đột nhiên nhớ tới Sở Thập Hàm lúc ấy không hề kháng cự.

 

Chiếc quân phục gọn gàng bị xé toạc, Tạ Diêm ép Sở Thập Hàm vào thân cây bên đường, xuyên qua lớp vải đen, hắn cọ xát vào.

 

Tạ Diêm chắc chắn mình đã để lại thứ không nên trên quần Sở Thập Hàm.

 

Không nhận được phản hồi, trợ lý ngạc nhiên ngẩng đầu lên, phát hiện vị đại thiếu gia vốn không bao giờ lộ cảm xúc giờ đây mặt mày có chút kỳ quặc.

 

Tạ Diêm không chắc chắn tự nhủ:

 

"Sở Thập Hàm... không lẽ muốn..."