Mẫu thân ta, một thôn phụ thất học, lại một tay vun trồng phụ thân thành tú tài danh giá.
Ngày phụ thân rước đích nữ Tể tướng phủ về, mẫu thân ta ngoan ngoãn chấp nhận thân phận bình thê.
Phụ thân tự đắc cho rằng mẫu thân yêu ông đến si mê, dễ bề nắm giữ. Đích mẫu cao ngạo nghĩ rằng, xuất thân hèn kém nơi thôn dã, mẫu thân chẳng qua chỉ là kẻ bùn đất, không xứng làm đối thủ của bà.
Mẫu thân ta cứ thế, cam chịu sống dưới ánh mắt khinh miệt của cả phủ, ngậm đắng nuốt cay giả ngu khờ, âm thầm nuôi dưỡng ta thành phượng hoàng quyền quý, vượt ngoài sức tưởng tượng của bất kỳ ai.