Phu quân đón biểu tỷ hưu về phủ tá túc.
Trước mặt , mắng nàng là kẻ giả vờ yếu đuối.
Sau lưng , hai ôm gốc hoa lê, tình ý miên man.
Đến khi bắt gặp, ôm lấy , thấp giọng dỗ dành:
“Kiều Kiều, chỉ thấy nàng đáng thương, cho nàng một mái nhà. Nàng thành cho ?”
Được thôi, thành cho các ngươi.
Để các ngươi… sống chẳng thể gặp , chết cùng chôn chung một huyệt!
...