Thể Loại: Nguyên Sang, Hiện Đại, Lãng Mạn, Ngôn Tình, 1v1, Thiên Chi Kiêu Tử, Chính Kịch, Vườn Trường.
Nhân Vật Chính: Kỳ An x Trần Trạch Dã ( Nam Trầm Tính Lập Dị x Nữ Ngạo Mạn Thâm Tình)
Văn Án:
Ngày đầu tiên trở lại Lê Bắc, Kỳ An đứng trước cửa của một cửa hàng, lần đầu tiên gặp Trần Trạch Dã.
Cuối mùa hè mưa rơi không ngớt, thiếu niên mặc áo phông đen đứng trong góc tối, sợi tóc đen nhánh che khuất trán, một tay tóm người xấu ép vào góc tường.
Đường nét góc nghiêng dưới ánh sáng rất đẹp, diện mạo của anh vừa bất hảo lại tàn bạo.
Hô hấp vô ý thức ngừng lại, còn chưa kịp quay người, một chiếc xe máy lao nhanh qua, vết bùn bắn lên làm ướt ống quần của cô, cái lạnh thổi đến bao phủ toàn cơ thể.
Vô cùng chật vật, bóng dáng cao lớn kia chặn ngay trước mặt cô.
Ngay lập tức một hơi lạnh bao trùm lấy cô, anh đưa tay về phía cô, các đốt ngón tay hơi cong lại cầm một bịch giấy.
Ngực bỗng dưng nghẹn lại, nhưng Kỳ An lại nghe thấy anh lạnh nhạt nói:
” Lau đi. “
—
Bọn họ đều nói Trần Trạch Dã là sự tồn tại không phù hợp nhất trong trường học, anh lạnh lùng xa cách, bướng bỉnh khó thuần phục, giống như một trận cuồng phong, khiến người ta không thể nắm được.
Mà Kỳ An lại yên tĩnh trầm lặng, hoàn toàn khác biệt so với anh, không ai nghĩ anh và cô sẽ ở bên nhau.
Mùa đông năm ấy dài đến lạ, mùa xuân cũng trở nên lạnh lẽo hơn.
Đêm tuyết rơi ẩm ướt và lạnh giá, Trần Trạch Dã đã đánh bại những kẻ bắt nạt cô, giống như một con rắn máu lạnh, khóe mắt đỏ lên cảnh cáo: ” Không muốn chết thì đừng động vào cô ấy. “
Về đến nhà, anh đem vết máu trên tay rửa sạch, từ trong túi lấy ra một chiếc khăn quàng cổ màu xanh sương mù.
Anh đem người dồn vào góc tường, cúi xuống đem khăn quàng quanh cổ cô, đôi mắt đen sâu thẳm phản chiếu bóng hình cô gái, bên trong ẩn giấu một thứ ánh sáng không ai biết.
” Vẫn còn tức giận à? “
Kỳ An lắc đầu: ” Không. “
Ngón tay thô ráp của anh nhẹ nhàng chạm vào khóe môi mềm mại của cô, Trần Trạch Dã liếm môi cười, bộ dáng lưu manh.
” Vậy có muốn hôn anh không? “
. . .
[ Trần Trạch Dã, 17 tuổi, là một người cô độc, lạnh lùng, giống như một ngọn núi lửa đang ngủ đông, im lặng nhưng đầy nguy hiểm.
Khoảnh khắc gặp cô, trong nháy mắt mọi thứ như được hồi sinh, dung nham phun trào, nóng bỏng và rực rỡ.
Rung động cùng nhịp tim cũng theo đó mà nhảy múa. ]
Tôi đã một mình đi qua hàng nghìn thử thách, rơi vào vực sâu của số phận.
Cho tới đêm mưa ấy, dưới mái hiên cũ kỹ, tôi đã nhìn thấy thần linh của mình.
Chúng tôi cùng nhau chìm đắm trong cơn mưa tình yêu này.
• Song hướng cứu rỗi.
• Là mối tình đầu của nhau, nam chính có gia đình phức tạp/ tái ngộ sau nhiều năm/ gương vỡ lại lành/ vườn trường xen lẫn một ít đô thị/ HE.
• Khúc dạo đầu chương 1 không có manh mối: Nam nữ chính đều không phải là người tốt.
Lập ý: Ôm lấy tuổi trẻ, cùng nhau trưởng thành, cứu rỗi lẫn nhau.