Bắt con mồi từ chuồng nuôi tiện lợi biết bao! Trồng rau, xây chuồng đều cần công cụ, nàng còn muốn cả d.a.o thái rau. Nhưng rèn đúc đồ vật cần lửa. Chích Diễm Tỷ Tỷ có thể cho nàng mượn lửa không biết đã đi đâu rồi, càng không biết khi nào mới quay lại.
Tần Uyển nghĩ mặc dù Hỏa Hồ trưởng lão có hành động muốn gi/ết người diệt khẩu nàng, nhưng nàng và Hồ Tứ không bị tổn thương, mà Hỏa Hồ trưởng lão sau khi chúng gặp chuyện còn đi tìm chúng ở sông ngầm.
Thậm chí vì thế mà bị thương, hơn nữa Hỏa Hồ trưởng lão là sư phụ của tỷ tỷ Luyện Hóa Diễm, mọi người vẫn có tình nghĩa ở đó, bị phạt cấm túc mười năm, hình phạt cũng khá nặng.
Nàng nhờ Tử trưởng lão đưa nàng đi gặp Điện chủ, lấy lý do muốn nhờ Hỏa Hồ trưởng lão giúp đỡ rèn đúc công cụ, để cầu xin tha tội cho Hỏa Hồ trưởng lão. Nàng cũng thực sự cần những công cụ này. Điện chủ hỏi:
"Ngươi muốn rèn đúc những công cụ như thế nào? Ta có thể bảo Hồ tộc khác giúp ngươi rèn."
Tần Uyển trước hết nói cho Điện chủ Hồ Điện về những dụng cụ dao, thìa, bát đĩa mà nàng cần dùng khi nấu ăn, rồi lại nói một loạt những thứ cần dùng để làm nông. Điện chủ nghe nàng nói xong, đầu óc trực tiếp ù đi, bà nghĩ những Hồ tộc khác có lẽ không làm được việc này.
Còn về Hỏa Hồ trưởng lão, thì xem bà ấy muốn tiếp tục cấm túc hay ra ngoài chịu sự hành hạ này. Bà nói với Tần Uyển:
"Ta đi hỏi giúp ngươi một tiếng, ngươi về trước đi. Ba ngày sau, nếu Hỏa Hồ trưởng lão không tìm ngươi, thì là bà ấy tiếp tục bị cấm túc."
Tần Uyển thầm nghĩ:
"Hỏi cái gì? Người trực tiếp ra lệnh chẳng phải xong rồi sao?"
Tuy nhiên, bà ấy là Điện chủ, bà ấy nói phải hỏi, Hồ tộc còn nhiều trưởng lão như vậy, có lẽ là phải mở hội nghị trưởng lão để quyết định có thả Hỏa Hồ trưởng lão hay không. Nàng cảm ơn Điện chủ, theo Tử trưởng lão quay về. Nàng vừa về đến cửa nhà, liền thấy một con hỏa Hồ Ly đang ngồi xổm trước cửa, thầm nghĩ:
"Hỏa Hồ trưởng lão đến nhanh vậy sao? Không phải nói ba ngày sau mới đến à?"
Nhìn kỹ lại, con hỏa Hồ Ly đó có bốn cái đuôi, kích thước lớn nhỏ cũng không đúng, là Chích Diễm! Tần Uyển vui vẻ nhảy khỏi lưng Tử trưởng lão, kêu to:
"Tỷ tỷ Chích Diễm."
Nàng kích động chạy nhanh tới:
"Tỷ đi đâu vậy? Khi nào thì quay về?"
Chích Diễm nói:
"Dưới lòng đất có một cung điện, ta vẫn luôn không tìm thấy cửa vào, không ngờ đi theo tiểu Hồ Ly Hoa Hoa lại vào được cung điện đó, học được mấy môn Hỏa Hồ Thần Thông."
Nàng nói xong, phía sau đột nhiên bốc lên ngọn lửa lớn, ngưng tụ thành một con Hồ Ly do lửa ngưng tụ thành, cao hơn một trượng. Con Hỏa Hồ Ly khổng lồ bay lên không trung, sải bốn chi chạy, thấy sắp đốt cháy cây lớn, bị Tử trưởng lão một đạo lôi đ/ánh tan. Tử trưởng lão quát mắng Chích Diễm:
"Ngươi muốn phóng hỏa đốt núi sao?"
Sư phụ vừa mới bị cấm túc, còn chưa được thả ra, đồ đệ cũng muốn đi theo vào sao? Chích Diễm vội vàng thu hỏa trên người lại, nói với Tần Uyển:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
"Nghe tộc ta nói, sư phụ ta không biết phạm phải chuyện gì, bị Điện chủ phạt cấm túc mười năm. Sư phụ không có ở tộc, ta ở lại cũng vô vị, vừa hay còn ba năm học ngoại môn phải học, sau này ở cùng với ngươi thôi editor:bemeobosua."
Tần Uyển tự nhiên là vui vẻ. Ban đầu xây nhà đã có phần của Luyện Hóa Diễm, bây giờ nàng quay lại, tiếp tục xây thôi. Ba ngày sau, Chích Diễm đang bận rộn lắp mái nhà cỏ cho nhà mình, đột nhiên ngửi thấy mùi hương quen thuộc trong không khí, theo bản năng quay đầu nhìn lại, vừa nhìn thấy sư phụ nhà mình, vừa kinh ngạc vừa mừng rỡ, gọi:
"Sư phụ!"
Nàng kích động chạy nhanh tới:
"Tộc chúng ta nói người bị phạt cấm túc mười năm, con còn tưởng... Người không sao rồi!"
Hỏa Hồ trưởng lão nói:
"Có Tử trưởng lão cầu xin, nên được thả ra."
Chuyện Hồ Cốt không nên truyền ra ngoài, càng không nên nói về Tần Uyển, nên đổ hết chuyện này lên người Tử trưởng lão. Bà lại quay đầu nói với Tử trưởng lão đang bước ra khỏi nhà:
"Chúc mừng cô nhận đồ đệ, đây là quà mừng."
Bà lấy ra một cuộn ngọc trục phát ra ánh sáng phù văn đưa cho Tử trưởng lão. Tử trưởng lão vừa nhìn đã nhận ra, đây là Thảo Mộc Đại Toàn lấy được từ di tích Tàng Thư Các của Thương Sơn Tông.
Bên trong ghi chép các loại linh thảo, linh d.ư.ợ.c và các loại thực vật quý hiếm, là bảo vật của Hỏa Hồ tộc, không ít trưởng lão muốn mượn, Hỏa Hồ trưởng lão đều không chịu. Hỏa Hồ trưởng lão nói:
"Cho đồ đệ cô xem một năm, một năm sau trả lại cho ta."
Tử trưởng lão nhận lấy, chuyển giao cho Tần Uyển, dặn dò:
"Giữ kỹ, không được làm mất, một năm sau phải trả lại cho Hỏa Hồ tộc."
Tần Uyển hỏi rõ đây là cuộn ngọc trục gì xong, lập tức ôm cuộn ngọc trục chui vào nhà gỗ nhỏ của mình, nóng lòng muốn mở ra xem bên trong ghi chép những linh thảo linh d.ư.ợ.c gì, nhưng lại phát hiện nó không mở ra được.
Cuộn ngọc trục hình trụ dài gần một thước, hoàn toàn không có khe hở, cũng không có chỗ nào để lật xem. Tần Uyển chạy ra khỏi nhà gỗ nhỏ, hỏi:
"Sư phụ, Hỏa trưởng lão, đồ vật ghi chép trong cuộn ngọc trục này phải xem như thế nào ạ?"
Hỏa Hồ trưởng lão nói:
"Dùng Thần Niệm để xem, ngươi tuổi nhỏ, Thần Niệm yếu, không nên đọc lâu, cảm thấy đau đầu thì hãy nghỉ ngơi, dưỡng thần rồi hãy xem tiếp."
Tần Uyển nói:
"Đa tạ Hỏa trưởng lão chỉ điểm."
Nàng ôm cuộn ngọc trục quay về nhà gỗ nhỏ, khoanh chân ngồi xuống, bắt chước như những sách tạp nham đã đọc mô tả, đặt cuộn ngọc trục lên trán, để Thần Niệm thẩm thấu vào.