Nồi Sắt Hầm Thiên Kiếp

Chương 64



 

Trước mắt đột nhiên xuất hiện một thế giới nhìn không thấy điểm cuối, vô số linh dược, linh thảo, cây cối trôi nổi trong không trung, bên cạnh có những chữ mà nàng không hiểu. Khi nàng để Thần Niệm chạm vào những chữ đó, nàng tự nhiên hiểu được ý nghĩa của chúng. Nàng kinh ngạc thốt lên trong lòng: 

 

"Oa, biển kiến thức đây rồi." 

 

Những thực vật đó giống hệt vật thật, ngay cả khí tức và môi trường sinh trưởng cũng được mô phỏng ra, vô cùng chân thực. Sau khi học qua một lần, sau này gặp lại những thực vật này, tuyệt đối sẽ không nhầm lẫn. Nàng kích động rút ra, rồi chạy ra cửa cảm ơn Hỏa Hồ trưởng lão: 

 

"Cảm ơn Hỏa trưởng lão." 

 

Vui vẻ chạy về nhà gỗ nhỏ, lại đặt cuộn ngọc trục lên trán, tiếp tục học. Tần Uyển đắm chìm trong biển kiến thức, muốn tạm gác việc tu luyện lại, chuyên tâm học hết nội dung trong cuộn da.

 

Hồ tộc thức tỉnh huyết mạch có tuổi thọ dài, có rất nhiều thời gian để tu luyện, không cần phải vội vàng trong khoảng thời gian này. Ngược lại là cuộn da, chỉ mượn được một năm, mà chủng loại thực vật ở đây lại lên đến hàng vạn, dù cho mỗi ngày học một trăm loại cũng không thể học xong.

 

Nàng định dành một phần ba thời gian để học thực vật, hai phần ba thời gian còn lại để học chữ. Tuy rằng sư phụ cũng dạy chữ, nhưng sau khi xem những chữ trong cuộn da, nàng phát hiện chữ của sư phụ không chỉ viết xấu, có lỗi chính tả, mà còn chỉ có hình dáng, rõ ràng là cùng một chữ, nhưng chữ sư phụ viết ra và chữ trong cuộn da lại như hai chữ không liên quan.

 

Tất cả các chữ trong cuộn da đều được viết một mạch, đầu đuôi liền mạch, đạo vận tự nhiên. Mỗi chữ đều có khí vận lưu chuyển, so với những phù văn tàn khuyết trên đoạn kiếm, đỉnh lô kia còn có thêm một tia sức sống tươi mới, cứ như thể nó không chỉ là văn tự, mà còn là vật mang sức mạnh.

 

Những chữ này, cùng với các phù văn trên đỉnh lô và đoạn kiếm, từ hình dáng chữ đến cách vận bút đều có sự tương đồng và liên thông.  Sư phụ là hồ ly lớn lên trong rừng núi, có thể nhận biết được một số chữ và biết pháp thuật thần thông đã là rất lợi hại rồi, không tinh thông văn tự của Nhân tộc là chuyện bình thường.

 

Nhưng giờ có cơ hội này, Tần Uyển tự nhiên muốn học hỏi thêm nhiều thứ. Tuy nhiên, quả thật như Trưởng lão Hỏa Hồ đã nói, nàng tuổi còn nhỏ, thần niệm yếu, học lâu sẽ bị đau đầu. Mỗi lần Tần Uyển chỉ có thể xem nửa ngày, đầu óc liền như bị kim châm, cần ba bốn ngày mới có thể hồi phục.

 

Lúc học thì hiệu suất rất cao, nửa ngày có thể nhận biết hơn một trăm loại thực vật, nhưng nghỉ ba bốn ngày sau, tiến độ học tập lại bị đình trệ. Nàng đã thử chia thời gian đọc cuộn da mỗi ngày thành một canh giờ buổi sáng, một canh giờ buổi chiều, nhưng vẫn bị đau đầu, cho đến khi đổi thành mỗi ngày một canh giờ, nghỉ đến ngày hôm sau mới học tiếp, đầu mới không còn đau nữa editor:bemeobosua .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

 

Cứ như vậy tuy hiệu suất có tăng lên một chút, nhưng vẫn không thể học xong kiến thức trong cuộn da trong thời gian dự kiến, thần niệm không theo kịp cũng đành chịu. Chỉ có thể chờ đến lúc đó xem có thể tìm hiểu ra thứ gì đó mà Trưởng lão Hỏa Hồ hoặc Hồ tộc Hỏa Hồ cần dùng, rồi xin Trưởng lão Hỏa Hồ cho mượn thêm một khoảng thời gian nữa, để học hết nội dung trong cuộn da. 

 

Thời gian học tập đều đặt vào buổi sáng, buổi tối tu luyện, buổi chiều thì rảnh rỗi để làm những việc khác. Xét về mặt phát triển bền vững, việc phát triển ngành chăn nuôi, trồng trọt có vẻ khả quan hơn, cũng có thể giúp nàng học đi đôi với hành.

 

Nàng học cuộn da, bắt đầu từ những Linh thảo cấp thấp nhất là Nhất giai. Linh thảo Nhất giai có một đặc điểm, đó là thời gian sinh trưởng ngắn, dễ trồng, sản lượng lớn, trong đó có một vài loại là Thú thảo dùng để nuôi những loại yêu thú ăn cỏ, loại này ở Hồ Sơn mọc khắp nơi như cỏ dại, các nàng dùng nó để làm gia vị khi nấu cá, nướng thịt.

 

Tần Uyển mời Tử Trưởng lão và Chích Diễm giúp đỡ khai phá đất trồng Linh thảo. Nàng không muốn phá hoại rừng cây, bên bờ sông không có cổ thụ cao chót vót, thực vật mọc chủ yếu là cỏ dại, đất đai cũng màu mỡ. 



 

Hai người dùng pháp thuật lật đất, rồi đi thu thập hạt giống Linh thảo Nhất cấp rải lên, sau đó lại đào một con mương dẫn nước, vấn đề tưới tiêu cũng được giải quyết. Sau khi trồng xong Linh thảo, nàng lại nhờ Chích Diễm giúp đào ao cá, xây chuồng thỏ.

 

Chích Diễm dùng thần niệm điều khiển cái xẻng sắt, đào đất sét trên bãi sông đến khu vực mà Tần Uyển chỉ định, rồi dùng xẻng nện cho thật chặt, đắp thành bờ ao. Với thần niệm của nàng, đào nửa ngày liền phải nghỉ hai ba ngày.

 

Tần Uyển bèn để nàng mỗi ngày đào một canh giờ, thời gian còn lại thì chạy lên núi bắt thỏ, nuôi để nhân giống. Sau khi bắt được vài cặp thỏ làm giống, nàng lại đi hái dây leo đan các loại lồng để bắt cá.

 

Những con cá ăn thịt bắt được thì cho vào nồi ngay, những con cá ăn cỏ thì nuôi trong cái ao nhỏ tạm thời đào, đợi đến khi ao cá đào xong, sẽ đào một con mương nối từ ao nhỏ sang ao cá, để cá bơi vào ao cá.

 

Tạm thời chưa kịp khai khẩn đất đai trồng Linh thảo, Tần Uyển bèn tổ chức mọi người cứ cách ba năm ngày lại lên núi đào cỏ dại về cho cá ăn. Để đề phòng ao cá vỡ bờ, Tần Uyển lại dẫn Chích Diễm và Hồ Tứ lên núi tìm cây giống Linh Quả.

 

Muốn trồng cây, tự nhiên là phải trồng loại có giá trị kinh tế hơn. Nhưng đa số cây trên Hồ Sơn đều là cổ thụ cao chót vót, chiếm hết không gian sinh trưởng của cây Linh Quả.