Cha ta là thợ săn, còn ta là đứa trẻ mồ côi được ông nhặt từ hang sói về.
Năm mười bảy tuổi, nội tổ mẫu muốn bán ta làm thiếp cho một viên ngoại năm mươi tuổi.
Tiền bán thân để cưới vợ cho ca ca.
Cha nghiêm mặt nói:
“Ta sớm đã định hôn sự cho A Ngọc rồi, là công tử nhà họ Lưu trên thành.”
Lưu Văn Bách xuất thân danh giá, lại là tú tài.
Chỉ tiếc một điều, hắn ta khắc vợ.