Triệu Dật Phi và Trang Xảo cũng được giao nhiệm vụ tìm chỗ ở mới cho Khương Mịch Tuyết.
Và bản thân Khương Mịch Tuyết cũng không hề nhàn rỗi.
Dù sao hiện tại là xã hội thông tin, hầu hết mọi thứ đều không thoát khỏi liên quan đến mạng Internet.
Mà trong số những mối quan hệ của cô hiện tại, người có liên quan mật thiết nhất đến lĩnh vực mạng mẽo, tự nhiên là ——
"Lại gặp mặt rồi, cô Khương."
Vẫn tại tòa nhà Ám Quang Khoa Kỹ, Đỗ Quang chào hỏi Khương Mịch Tuyết.
So với lần gặp trước, trông Đỗ Quang có vẻ phấn chấn hơn một chút.
Sự thay đổi chủ yếu nằm ở chỗ mái tóc anh ta rõ ràng đã được chải chuốt cẩn thận, chứ không phải kiểu lộn xộn như lúc trước.
Tiện thể, trong văn phòng theo phong cách tối giản của anh ta còn đặt thêm hai cái ghế, rõ ràng là dùng để tiếp khách.
Khương Mịch Tuyết ngồi xuống ghế đối diện Đỗ Quang, Mạnh Tế Chu chọn vị trí ở giữa hai người, lần này anh không chủ động đề nghị tránh mặt nữa.
"Đã một thời gian không gặp, tinh thần Đỗ tổng trông tốt hơn trước nhiều," Khương Mịch Tuyết mỉm cười nói, "Không biết thời gian qua, ngài suy nghĩ thế nào rồi?"
Trạng thái tinh thần của Đỗ Quang quả thực tốt hơn nhiều so với lần đầu anh ta gặp Khương Mịch Tuyết.
Tuy nhiên sau khi nghe Khương Mịch Tuyết hỏi, không biết tại sao, rõ ràng người đối diện đang cười nhạt, nhưng Đỗ Quang vẫn cứ nghe ra cái giọng điệu "thành khẩn thì khoan hồng, kháng cự thì nghiêm trị".
... Nói thế nào nhỉ, rõ ràng mình không làm chuyện gì trái với lương tâm, nhưng cứ thấy hồi hộp một cách khó hiểu.
Mặc dù, trước cuộc gặp này với Mạnh Tế Chu và Khương Mịch Tuyết, anh ta cũng đã đưa ra quyết định rồi.
Văn phòng của Đỗ Quang có một cửa sổ sát đất rất lớn, lần gặp trước anh ta buông rèm xuống, ánh sáng bên ngoài gần như không lọt vào được.
Lần này rèm cửa đã được kéo ra hơn một nửa, dù hiện tại không phải thời điểm ánh nắng chiếu trực tiếp, nhưng cả văn phòng vẫn sáng sủa hơn nhiều so với lúc chỉ bật đèn trong nhà.
Vị trí của Đỗ Quang ngồi hơi nghiêng về phía cửa sổ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Anh ta thở dài: "Được rồi. Cứ giấu giếm mãi như vậy quả thực cũng không phải cách."
"Thực ra ba năm trước, khung hệ thống Dark Drive chúng tôi đã dựng xong, hơn nữa về tính năng lái tự động tiếp theo, chúng tôi cũng đã phát triển được hình mẫu AI ban đầu."
"Nhưng sản phẩm vẫn luôn không được công bố, là bởi vì cộng sự của tôi đã đ.á.n.h cắp dữ liệu cốt lõi."
Sau khi nói ra những lời này, vẻ mặt Đỗ Quang khó giấu được sự suy sụp.
Anh ta hít một hơi thật sâu rồi thở ra, cố gắng ổn định cảm xúc của mình: "Vốn dĩ ấy mà, nếu chỉ là mã nguồn hệ thống Dark Drive bị đ.á.n.h cắp, cùng lắm tôi bỏ ra vài năm viết lại mã nguồn, thậm chí dựng lại một hệ thống Dark Drive mới tốt hơn cũng không phải là không thể."
"Nhưng cái bị cô ta mang đi, còn có phương hướng phát triển tiếp theo và dữ liệu liên quan đến AI đang được huấn luyện..."
"Lái xe tự động là công nghệ liên quan đến an toàn tính mạng của người dùng, nếu những dữ liệu này rơi vào tay kẻ có dã tâm bất chính, vậy cho dù công ty chúng tôi công bố sản phẩm, đến lúc đó..."
Nói đến đây, Đỗ Quang rốt cuộc không kiềm chế được nữa, vùi mặt vào lòng bàn tay.
Những lời còn lại không cần anh ta nói chi tiết, Khương Mịch Tuyết và Mạnh Tế Chu đều đã hiểu mức độ nghiêm trọng ẩn sau đó.
Chuyện nội bộ của Ám Quang Khoa Kỹ, Khương Mịch Tuyết không hiểu rõ lắm, nhưng Mạnh Tế Chu thì tuy biểu cảm có chút ngạc nhiên, vẫn giữ được sự bình tĩnh cơ bản.
Anh bình tĩnh chỉ ra: "Nhưng ba năm gần đây, các vị trí cấp cao của Ám Quang không có biến động rõ ràng."
Thậm chí tình hình nắm giữ cổ phần của các cổ đông cá nhân bên ngoài cũng không có thay đổi —— tất nhiên, chuyện ngầm bên trong thế nào thì phải tính khác.
Nhưng Đỗ Quang đâu phải kẻ ngốc, không thể nào để một kẻ ăn cắp bí mật công ty tiếp tục đảm nhiệm chức vụ cao cấp tại Ám Quang.
Trên mặt Đỗ Quang lộ ra nụ cười khổ: "Cô ấy trước đây sống ở nước ngoài nhiều năm, cổ phần tại Ám Quang là do tôi đứng tên thay, trong thông tin công bố ra bên ngoài, cô ấy cũng không phải là thành viên cốt lõi của đội ngũ nghiên cứu phát triển, mà gia nhập Ám Quang với tư cách cố vấn kỹ thuật."
Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.
—— Vì vậy, việc thêm hay bớt một cố vấn kỹ thuật chỉ là biến động nhỏ, người ngoài sẽ không ai để ý.
"Vậy hiện tại cô ta đi đâu rồi?" Mạnh Tế Chu hỏi lại.
Đỗ Quang cúi đầu: "Không biết."