Cậu giậm chân thật mạnh: "Vừa nãy tôi thấy rõ ràng! Trong canh của các người có một con gián to đùng!"
"Các người là cái bệnh viện vô lương tâm gì thế này! Cho bệnh nhân ăn cái thứ này à!!"
Các diễn viên quần chúng có mặt: "?"
Sao lại còn có khách mời tự thêm diễn cho mình thế này?
Tuy nhiên là diễn viên quần chúng chuyên nghiệp – trong đó có không ít người từng làm thêm ở nhà ma, có thể nói họ có khả năng ứng biến trường quay rất tốt, vì thế mọi người vẫn tiếp tục diễn theo Lộ Tư Trạch: "Giường 54 cậu có phải bị ảo giác không? Đâu ra mà có gián?"
Trong đó còn có một bác sĩ quay đầu gọi các diễn viên quần chúng đóng vai bệnh nhân gần đó lại: "Mọi người có thấy trong này có gì không?"
Các bệnh nhân đồng loạt lắc đầu bảo không có.
Lộ Tư Trạch tiếp tục gào siêu to: "Tôi không tin! Các người chắc chắn là hùa nhau lừa tôi!"
Lúc này, Vinh Dật vốn ở tổ đi dạo cũng gia nhập vào: "Ấy ấy ấy, sao tôi nhìn thấy trong cái canh kia hình như có cái gì thật đấy?"
Dù sao cũng là Thị đế, vừa xuất hiện, niềm tin mà anh tạo ra mạnh hơn Lộ Tư Trạch bên tổ hài kịch nhiều.
Lại thêm các khách mời khác ở gần đó châm ngòi thổi gió: "Ôi chao, sao lại thế chứ?"
"Vừa nãy tôi cũng nhìn thấy!"
"Quá đáng thật đấy!"
Lần này, bất kể khoảng cách xa hay gần, tất cả đều không kìm được chuyển ánh mắt về phía cửa sổ nhà ăn đang xảy ra tranh chấp.
– Mà những hộ lý NPC vốn ở gần cửa lớn nhà ăn, luôn nhìn chằm chằm vào tổ đi dạo vì sợ họ nhân cơ hội trốn đi, khi thấy Vinh Dật quay ngược trở lại, cũng theo bản năng mà thả lỏng cảnh giác.
Nghe thấy động tĩnh bên kia làm lớn chuyện, họ càng không kìm lòng được mà muốn đi xem náo nhiệt... Không, là hỗ trợ bình ổn cuộc tranh chấp này.
Cũng chính vào lúc này, Khương Mịch Tuyết, Giang Nghiên Tân và Kiều Hoán vốn đã trốn sẵn vào góc c.h.ế.t tầm nhìn của NPC ở cửa, lập tức đứng dậy, nhanh chóng chạy về phía cửa!
"Ơ kìa?!"
Chờ đám NPC phản ứng lại muốn đuổi theo, lại bị hai người Hòa Thư Hỉ và Lâm Hiểu Thanh chặn lại: "Bác sĩ ơi, anh phải làm chủ cho bọn tôi chứ!!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
– Vì thế khi những người truy đuổi thực sự lao ra khỏi cửa, bóng dáng ba người Khương Mịch Tuyết đã biến mất trong bóng tối.
...
Ba người Khương Mịch Tuyết chọn cách trực tiếp xuống tầng 1.
Lao ra khỏi nhà ăn không bao xa, họ liền nhìn thấy lối thoát hiểm tỏa ra ánh sáng xanh lục u ám. Trong lối đi có một cánh cửa khóa từ, vị trí công tắc có một màn hình điện tử, trên đó là mười hai ô trống, bên dưới có một đống chữ Hán để chọn, hiển nhiên là yêu cầu chọn chữ điền vào chỗ trống.
Có tờ giấy Dịch Tiểu Hồng đưa cho họ trước đó, Khương Mịch Tuyết không chút do dự nhập câu "Giữa càn khôn, âm dương giao tế, thiện ác tương sai" vào.
Sau đó cửa cầu thang mở ra, họ rốt cuộc cũng tiến vào tầng 1.
Bước ra khỏi đó, đập vào mắt là một màn đêm đen kịt.
Giang Nghiên Tân tìm được đèn pin bật lên, họ mới nhìn rõ nơi mình đang đứng rất giống sảnh đăng ký của bệnh viện.
Chỉ là các cửa sổ đăng ký đều kéo rèm xuống, các phòng khám bên cạnh cũng đóng chặt cửa, hai cánh cửa trước sau dường như dùng làm lối ra vào cũng đều đóng, bên trên treo biển "Lối thoát hiểm".
Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.
Chỉ là ba người Khương Mịch Tuyết lên thử một chút, phát hiện hai cánh cửa lớn này đều đang khóa chặt, căn bản không mở được.
Mà họ đi dạo một vòng quanh đại sảnh, cả tầng 1 không một bóng người, đến cả một NPC giả ma dọa người cũng không có.
"Giờ chúng ta phải làm sao đây?" Kiều Hoán nhíu mày.
Giang Nghiên Tân thì nói: "Chắc là còn điều kiện kích hoạt nào đó."
Mấy khối ghép hình mà Vinh Dật và Kiều Hoán tìm được trước đó vẫn chưa dùng đến đâu.
Vì thế ba người lại tìm kiếm kỹ một vòng, cuối cùng dưới chiếc đồng hồ ở đại sảnh, tìm được một cái rãnh khảm hình vuông.
Kiều Hoán lấy những khối ghép hình họ tìm được trước đó ra, sau khi bỏ từng cái vào, phát hiện rãnh khảm này hình như còn thiếu mấy khối.
Trong đại sảnh không tìm thấy hộp tương tự, vậy chắc chắn những mảnh ghép còn thiếu vẫn ở trên tầng, chưa được họ tìm thấy.
Vì thế ba người Khương Mịch Tuyết lại quay ngược trở lên tầng.
Vốn dĩ khi lên tầng họ đã chuẩn bị tinh thần sẽ bị NPC trên đó đuổi g.i.ế.c điên cuồng – theo kế hoạch ban đầu, bốn người Lộ Tư Trạch ở lại cầm chân đám NPC, tạo cơ hội cho ba người Khương Mịch Tuyết đi xuống: Nếu có thể trực tiếp tìm được cửa lớn trốn thoát ra ngoài, thì coi như cả đội thắng lợi.