Khương Mịch Tuyết thở dài trong lòng, cầm ly uống một ngụm đồ uống, che giấu đi cảm xúc của mình.
...
Năm mới đến, cũng có nghĩa là Tập Hung sắp phát sóng.
Có lẽ để lấy điềm lành kiếm tiền, đạo diễn Liễu và đài truyền hình sau khi thương lượng đã ấn định ngày phát sóng vào ngày 1 tháng 1, khung giờ vàng 7 giờ tối.
Khương Mịch Tuyết không tham gia biểu diễn đêm hội đón năm mới, tuy nhiên dù đang chạy tới bờ biển xem pháo hoa cùng Thích Tinh, cô cũng không quên lên Weibo chia sẻ bài viết tuyên truyền của đoàn phim Tập Hung.
@Khương Mịch Tuyết: 【Mong chờ gặp mặt: @Đoàn phim Tập Hung: Vén màn sương mù, truy bắt hung thủ, ngày 1 tháng 1, không gặp không về!】
Rất nhanh bên dưới đã có không ít bình luận.
【Không phải chứ, chỉ có bốn chữ này thôi á? Ảnh tự sướng cô cũng phải đăng một tấm chứ!!】
【A a a em là người lọt hố từ cái ảnh động ba giây trước đó đây, ánh mắt của chị Khương sát thủ thực sự soái ngất ngây!!】
【Lầu trên tốt nhất nên chuẩn bị tâm lý đi, rốt cuộc căn cứ vào mấy bộ phim trước kia của Khương Mịch Tuyết, emmm, tôi chỉ có thể nói là rất khó đ.á.n.h giá】
【Nói đi cũng phải nói lại, năm nay chị Khương không đi đêm hội đón năm mới à? Trước đó tôi nghe phong thanh bảo đài truyền hình Lam Khê muốn mời chị ấy cơ mà】
【Thì là không lọt vào mắt xanh chứ sao, còn có thể là gì nữa ——】
– Mấy câu sau, những suy đoán về việc Khương Mịch Tuyết không đi đêm hội đón năm mới vẫn luôn được bàn tán quy mô nhỏ sau khi danh sách tiết mục của các đài lớn được tung ra.
Tuy nhiên đêm hội đón năm mới cũng không phải là bắt buộc đối với nghệ sĩ. Giống như Thích Tinh, từ khi ra mắt đến nay danh tiếng đều không tệ, năm nào cũng được các đài lớn mời, nhưng cô nàng chỉ ham hố đi năm đầu tiên, mấy năm sau đều từ chối hết.
Cho nên chuyện này cũng không thu hút sự chú ý quá lớn, Hách Chi và Khương Mịch Tuyết cũng chẳng định giải thích hay xử lý phần dư luận này.
Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.
Sau khi chia sẻ bài tuyên truyền xong, Khương Mịch Tuyết lại cân nhắc xem có nên đăng thêm một bài chúc mừng năm mới nữa hay không.
Hiện tại cô và Thích Tinh đang ở Bến Thượng Hải thành phố A xem pháo hoa năm mới. Vì là đêm giao thừa, mặc dù đã sớm bắt đầu kiểm soát giao thông, tàu điện ngầm xe buýt sau 21 giờ tối đều không dừng bến, xe tư nhân cũng không vào được, nhưng khắp nơi vẫn đông nghịt người.
Biển người tấp nập, lại là mùa đông, màn đêm đã buông xuống, Khương Mịch Tuyết và Thích Tinh đeo khẩu trang đội mũ mặc áo khoác dày, trang phục hết sức bình thường, cũng chẳng có nguy cơ bị phát hiện gì.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Người xung quanh cũng quả thực đều có việc riêng của mình: Có người cùng bạn bè tụ tập thành nhóm ba năm người đi đón năm mới, có người cùng bạn thân chụm đầu tự sướng đăng vòng bạn bè, cũng có cặp đôi thân mật dựa vào nhau, ôm ấp hôn môi, có cha mẹ dắt con nhỏ đi chơi... Dưới bầu không khí náo nhiệt này, đích xác không có mấy ai để ý xem bên cạnh mình có xảy ra sự kiện xác suất nhỏ như gặp minh tinh hay không.
Khương Mịch Tuyết nghĩ nghĩ, giơ điện thoại lên, định quay một đoạn video ngắn pháo hoa nở rộ.
Thế nhưng cô vừa mới mở camera, còn chưa kịp giơ tay lên, ánh mắt liền dừng lại ở một chỗ mà ống kính vừa lia tới.
Đôi mắt Khương Mịch Tuyết hơi nheo lại.
Bên cạnh, Thích Tinh đang hứng thú bừng bừng muốn tìm Khương Mịch Tuyết chụp ảnh chung: "Tôi vừa thấy tư thế tự sướng này đẹp lắm nè, chúng ta có muốn thử không..."
Khương Mịch Tuyết lại thu điện thoại về, làm động tác im lặng: "Chờ chút."
Thích Tinh không hiểu ra sao mà im bặt.
Mà Khương Mịch Tuyết đã xoay người chen ra ngoài dòng người.
Vị trí hiện tại của họ đại khái là đoạn giữa Bến Thượng Hải, còn cách bờ biển một khoảng, tương đối mà nói thì không chen chúc như vị trí sát bờ biển. Tuy tầm nhìn ngắm cảnh không thoáng đãng bằng bờ biển, cách tháp đồng hồ cũng khá xa, nhưng dù vậy, đây cũng là vị trí tốt mà Thích Tinh đã tốn bao công sức mới chiếm được.
Thấy Khương Mịch Tuyết rời đi, phản ứng đầu tiên của Thích Tinh là đuổi theo. Mãi cho đến khi chen ra khỏi vị trí cũ, đến đoạn đường mật độ người thưa thớt hơn, cô nàng mới hoàn hồn, kêu lên đau khổ: "Vị trí tôi vừa chiếm được!!"
Lúc này Khương Mịch Tuyết đã tiếp cận mục tiêu mà cô phát hiện trước đó ——
Đó là một người đàn ông trung niên mặc áo khoác da, đội mũ len, ngoại hình trông khá bình thường.
Trong lòng gã còn ôm một đứa trẻ, nhìn kích cỡ thì phỏng chừng chỉ khoảng một hai tuổi, mềm oặt nằm trong lòng gã, trông như đã ngủ say.
Vì đứa trẻ không khóc cũng không quấy, nên kể cả Thích Tinh, những người xung quanh cũng không ai chú ý thấy có vấn đề gì.
Chỉ là khi Thích Tinh dồn sự chú ý vào người đàn ông này, mới cảm thấy có gì đó sai sai... Nói thế nào nhỉ, cô nàng cũng không nói rõ được cụ thể sai ở đâu, nhưng cứ cảm thấy khí chất của người này và hành động ôm đứa trẻ có cảm giác không ăn nhập.
Nhưng nếu thật sự có gì không đúng, sao đứa trẻ lại có thể không khóc không quấy được chứ?
Mà Khương Mịch Tuyết đã trực tiếp chặn đường đi của người đàn ông: "Vị tiên sinh này."
Gã đàn ông bị giật mình, nhưng vẫn mất kiên nhẫn mở miệng: "Làm gì?"