Sau Khi Chuyên Gia Tội Phạm Trở Thành Sao Nữ Nhiều Tai Tiếng

Chương 215



 

 

Thấy hiện trường bắt buôn người, hoặc là những người nhìn thấy tình hình từ xa đều nhảy ra giải thích tình hình.

 

【Tôi ở ngay hiện trường đây! Tên buôn người kia ngụy trang tốt thật sự, đi qua cạnh tôi mà tôi hoàn toàn không cảm thấy có gì bất thường! May mà có một chị gái nhìn ra, trực tiếp dẫn bạn đi chặn người!!】

 

【Tên buôn người kia suýt chút nữa là chạy thoát, may mà người tốt bụng rất nhiều mới bắt được hắn!!】

 

【Thực sự đáng sợ, hôm nay Bến Thượng Hải có b.ắ.n pháo hoa, tôi cũng đưa con đi xem, nghe nói tên buôn người kia đ.á.n.h t.h.u.ố.c mê đứa trẻ rồi mang đi, nhỡ đâu hắn ra tay với con gái tôi...】

 

【Ở hiện trường, đạp tên buôn người kia hai cái, sướng vãi!!】

 

【Lầu trên đừng nói linh tinh nha!! Rõ ràng là tên buôn người không cẩn thận ngã sấp mặt, các người có lòng tốt đi đỡ, kết quả tên này đứng không vững, lại ngã ra đất đấy chứ!!】

 

Ngoài ra, vì Bến Thượng Hải có b.ắ.n pháo hoa, không ít du khách đều đang quay video —— trong đó có người quay được tình hình lúc đó.

 

Trong số những người này lại có một bộ phận trực tiếp đăng video lên mạng.

 

Giờ này vốn là giờ vàng lên mạng, buôn bán người lại vừa vặn chọc trúng điểm nóng xã hội, hút mắt hơn nhiều so với mấy màn biểu diễn của minh tinh ở mấy cái đêm hội vô thưởng vô phạt, vì thế không ít tài khoản marketing (marketing account) vào cuộc, đi tìm những video quay được tương đối rõ ràng, kết hợp với lời kể của cư dân mạng tại hiện trường, sắp xếp lại đầu đuôi câu chuyện, tổng hợp rồi đăng tải ——

 

Việc đăng tải này vốn chẳng có gì, ngặt nỗi cư dân mạng ai nấy đều là Sherlock Holmes thời hiện đại.

 

【Không phải chứ, từ từ đã, cái chị gái ban đầu chặn tên buôn người lại, sao trông giống Khương Mịch Tuyết thế nhỉ??】

 

【???】

 

【Không phải, dựa theo suy tính thời gian, giờ đó chẳng phải cô ấy đang đăng Weibo sao??】

 

【Trong video cô ấy còn có bạn đi cùng, tôi vừa đi tìm kiếm thử... Hai tiếng trước Thích Tinh đăng ảnh tự sướng lên Weibo, trang phục y hệt (nhắm mắt)】

 

【Chờ chút, các người cũng đừng cứ chăm chăm soi hai chị gái chặn người kia, tôi vừa thấy một video quay được người qua đường bắt tên buôn người, sao tôi cảm thấy, người qua đường này, hình như là... (run rẩy)】

 

【Lầu trên nói chuyện nói một nửa, ăn mì không có tỏi! Rốt cuộc giống ai nói rõ ra xem nào!!】

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

– Mà lúc này, nhóm ba người Khương Mịch Tuyết ở đồn công an cũng đồng dạng có chút ngơ ngác nhìn nhau.

 

"Mạnh... Thầy Mạnh?"

 

Thích Tinh khi nhìn thấy Mạnh Tế Chu tháo khẩu trang xuống, ngay tại chỗ lộ ra biểu cảm há hốc mồm.

 

Vẫn là Khương Mịch Tuyết bình tĩnh hơn một chút, gọi ra xưng hô.

 

Mắt phượng của Mạnh Tế Chu hơi cong lên ý cười: "Thật khéo."

 

Ánh mắt anh nhìn về phía Khương Mịch Tuyết: "Lại một khoảng thời gian không gặp rồi."

 

Khương Mịch Tuyết hỏi: "Tình hình Đỗ tổng gần đây thế nào?"

 

Mạnh Tế Chu nói: "Khá hơn nhiều rồi, cũng còn phải đa tạ cô —— ngoài ra việc tìm kiếm của chúng tôi cũng sắp có kết quả, đến lúc đó nói không chừng còn cần cô giúp đỡ lần nữa."

 

Lần này Khương Mịch Tuyết không lập tức nhận lời ngay, chỉ nói: "Vậy phải xem đến lúc đó các anh có mời được tôi không đã."

 

Mạnh Tế Chu khẽ gật đầu.

 

Thích Tinh càng tròn mắt: "Từ từ, hai người các người, quen nhau à?"

 

Khương Mịch Tuyết: "Từng có vài lần duyên phận?"

 

Mạnh Tế Chu nói: "Là bạn bè."

 

Thích Tinh nhìn bên trái, lại nhìn bên phải, chỉ riêng việc mọi người cùng nhau làm việc nghĩa đã đủ ảo diệu rồi, giờ lại bảo Khương Mịch Tuyết và Mạnh Tế Chu đã sớm quen biết, cô nàng đột nhiên cảm thấy CPU não bộ hơi quá tải.

 

Mà quá tải hơn cả cô nàng, là mấy anh cảnh sát đang lấy lời khai cho ba người.

 

Đêm giao thừa, lực lượng cảnh sát trực ban ở đây cơ bản đều được phái đi duy trì trật tự, nhân viên trực ban thực sự có hạn. Họ đầu tiên phải đi "an trí" tên buôn người kia, giữa chừng lại vừa vặn đụng phải đôi vợ chồng có lẽ là cha mẹ đứa trẻ ——

Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.

 

Nói đến đôi vợ chồng này cũng là "mỗi cây mỗi hoa, mỗi nhà mỗi cảnh", trong quá trình hỏi han người mẹ còn vì quá xúc động mà tát thẳng vào mặt người bố một cái —— tóm lại, họ mất một lúc lâu mới trấn an được người ta, lại bảo hai người để lại chứng minh thư và thông tin, đến biên bản cũng chưa bắt làm ngay, chỉ sợ cảm xúc đối phương lại suy sụp lần nữa.