Khương Mịch Tuyết nói: "Ý của nó là, nó cho rằng bản thân sẽ không phải chịu trừng phạt."
Lộ Tư Trạch thiếu chút nữa nhảy dựng lên tại chỗ: "Sao lại không chịu trừng phạt? Nó g.i.ế.c người mà!!"
Thậm chí không chỉ g.i.ế.c một người, sau khi biết Khương Mịch Tuyết phát hiện manh mối, nó còn định ra tay lần thứ hai!
Anh cả Vinh Dật, người thường ngày trông có vẻ nhát gan, lúc này lại tỏ ra khá bình tĩnh, anh thở dài: "Là tuổi tác."
— Tuổi của Lâm An Dương còn quá nhỏ.
Luật pháp quốc gia hiện hành quy định độ tuổi chịu trách nhiệm hình sự là mười bốn tuổi [Chú thích]. Lâm An Dương thậm chí còn chưa đầy mười hai tuổi, hoàn toàn chưa đạt đến độ tuổi quy định này.
Nói cách khác, dù cho sự thật hắn g.i.ế.c người và có ý định g.i.ế.c người đã rõ ràng như ban ngày — thậm chí hắn còn trắng trợn tìm đến Khương Mịch Tuyết, rắc vôi bột, dùng d.a.o gọt hoa quả hành hung, rồi kiêu ngạo khoe khoang Thanh Thanh "dễ lừa" thế nào, thì mức trừng phạt cao nhất mà hắn phải nhận có lẽ cũng chỉ là được đưa đi giáo d.ụ.c thu dung đặc biệt mà thôi.
Cho nên, hắn căn bản là không có gì phải sợ hãi.
Lâm Hiểu Thanh đại khái vẫn chưa thể chấp nhận việc ra tay với Thanh Thanh lại là một đứa trẻ con như vậy, cô không dám tin nói: "Nó... tại sao nó lại làm như vậy?"
"Nhà nó và nhà Thanh Thanh có thù oán gì sao?"
— Có thể là do mấy ngày nay cảnh sát điều tra khắp trong thôn ngoài xóm, manh mối về hung thủ thì chưa tìm thấy, nhưng những chuyện lông gà vỏ tỏi của các gia đình trong thôn thì bị lôi ra không ít:
Nào là năm ngoái cô mượn tôi bao gạo giờ vẫn chưa trả, tình cảm vợ chồng nhà XX có vẻ có vấn đề, lần trước lợn nhà tôi sổng chuồng có phải do con nhà bà thả ra không, vân vân và mây mây.
Khiến cho tổ chương trình trong khoảng thời gian này đã được chứng kiến không ít hiện trường ẩu đả của người trong thôn, cho nên phản ứng đầu tiên của Lâm Hiểu Thanh chính là điều này.
Khương Mịch Tuyết nói: "Không cần phải có thù oán."
— Cái gọi là nhân cách phản xã hội, bọn họ thường có tính công kích cao, tình cảm lạnh nhạt, rất khó nảy sinh cảm xúc xấu hổ hay dằn vặt như người bình thường. Hơn nữa, rất nhiều lúc hành vi của họ thường không có tính kế hoạch quá chặt chẽ: Giống như việc Lâm An Dương vừa thấy Khương Mịch Tuyết "khiêu khích", không chút suy nghĩ liền muốn ra tay với cô ngay lập tức.
Bởi vì tính chất công việc ở kiếp trước, số lần Khương Mịch Tuyết tiếp xúc với loại người này quả thực không đếm xuể: Trong đó tuyệt đại đa số là đã thực hiện hành vi phạm tội, cũng có một số đang mấp mé bên lằn ranh pháp luật.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Cho nên ngay từ cái nhìn đầu tiên thấy Lâm An Dương, radar trong lòng cô đã bắt đầu báo động inh ỏi.
"Nó chỉ cần muốn là sẽ làm."
Tuy nhiên, ngay cả trong số những người mắc chứng nhân cách phản xã hội, trường hợp như Lâm An Dương cũng là số ít. Có nghiên cứu cho rằng, nhân cách phản xã hội tồn tại vấn đề nhất định về mặt sinh lý hoặc sự phát triển của hệ thần kinh: Bọn họ cảm nhận cảm xúc của người khác rất kém, đến mức khó có thể học hỏi các quy tắc xã hội thông thường để hoàn thiện quá trình xã hội hóa.
Khi hành động, bọn họ cũng sẽ tập trung nhiều hơn vào mục tiêu của bản thân mà khó cân nhắc đến các yếu tố bên ngoài khác như tình cảm. Vì vậy, loại người này mới có vẻ tàn nhẫn và không từ thủ đoạn.
Nhưng nếu được can thiệp kịp thời từ nhỏ, hoặc nhận được sự giáo d.ụ.c kỹ lưỡng từ cha mẹ, thì tình trạng này không phải là không thể cải thiện — chưa kể dù là cái gọi là phản xã hội, mức độ nghiêm trọng mà mỗi người thể hiện ra cũng sẽ khác nhau.
Chỉ là rất hiển nhiên, Lâm An Dương không nằm trong trường hợp này.
Chưa nói đến cái khác, vở kịch này kéo dài đến tận bây giờ, Lâm An Dương đã bị cảnh sát mang đi mà phụ huynh của hắn vẫn chưa xuất hiện lấy một người, điều này đã đủ nói lên một số vấn đề.
...
Sau khi Lâm An Dương bị cảnh sát mang đi, toàn bộ thôn Lam Phong đều dậy sóng.
"Cái gì? G.i.ế.c người thế mà lại là thằng nhóc con nhà họ Lâm?!"
"Nó bao nhiêu tuổi rồi? Tôi nhớ thằng nhóc này còn chưa đầy mười hai tuổi mà? Sao lại g.i.ế.c người??"
"Nghe nói là lừa người ta lên núi, sau đó chôn sống..."
"Thế này cũng quá tàn nhẫn rồi!"
Những nhà có trẻ con sau khi nghe tin này thì thật sự sợ đến mức chân tay bủn rủn. Trước đó còn đồn đại kẻ g.i.ế.c hại Thanh Thanh có thể là người lạ đi ngang qua, ai ngờ hung thủ lại chính là một đứa trẻ con còn thiếu vài ngày nữa mới tròn mười hai tuổi!
Con cái nhà bọn họ vẫn thường xuyên chơi cùng nó!!
Kể cả những nhà không có con bằng tuổi Lâm An Dương, sau khi biết chuyện cũng không khỏi rùng mình sợ hãi.
Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.
Mới chưa đến mười hai tuổi đầu, thế mà lại có thể dùng thủ đoạn tàn độc như vậy để hành hạ đến c.h.ế.t một bé gái ba tuổi không thù không oán. Không chỉ vậy, sau khi gây án nó cũng không hề hối cải hay căng thẳng, còn điềm nhiên như không cùng bọn trẻ trong thôn chơi trò trói dây giày!!
Sự việc tàn nhẫn đến mức chưa từng nghe thấy, ngay cả trong số các cảnh sát điều tra vụ án này, cũng có người không nén được phẫn nộ mà để lộ thông tin —