Sau Khi Chuyên Gia Tội Phạm Trở Thành Sao Nữ Nhiều Tai Tiếng

Chương 25



 

 

 

Khương Mịch Tuyết nói: "Ồ? Vậy cái loại kịch bản 'chất lượng không tốt', 'lãng phí thời gian' này, cũng bao gồm cả cơ hội thử vai cho tác phẩm của đạo diễn Liễu Minh Lượng sao?"

 

Hạng Phỉ rốt cuộc cũng im lặng, đoán chừng biết mình không thể lừa gạt được nữa, liền mạnh miệng: "Là không đúng thì đã sao?"

 

"Khương Mịch Tuyết, tôi cảnh cáo cô, hợp đồng của cô vẫn còn ở công ty, vậy thì cô phải tuân theo sự sắp xếp của chúng tôi!"

 

"Cho dù đạo diễn Liễu có gửi lời mời cho cô thì sao chứ? Cô không nghĩ xem, với cái diễn xuất của cô, có thể qua được vòng thử vai của người ta chắc?"

 

Khương Mịch Tuyết ngồi trên ghế sofa trong phòng khách sạn, người lại dịch vào trong một chút để tìm tư thế thoải mái hơn.

 

Cô trả lời ngắn gọn súc tích: "Tôi qua rồi."

 

Đầu dây bên kia Hạng Phỉ vẫn chưa kịp phản ứng, còn đang hùng hùng hổ hổ: "Cô qua cái gì mà cô qua... Hả?"

 

Giọng cô ta khựng lại hai giây, ngay sau đó không thể tin nổi nói: "Cô nói cô qua được vòng thử vai của đạo diễn Liễu á?!"

 

"Không phải chứ," Hạng Phỉ ngừng vài giây, trong giọng nói mang theo vẻ hoang đường buồn cười, "Hôm nay đâu phải ngày Cá tháng Tư? Khương Mịch Tuyết, cô đùa kiểu quốc tế gì với tôi thế?"

 

Khương Mịch Tuyết hỏi: "Muốn tôi chụp hợp đồng gửi cho chị xem không?"

 

Hạng Phỉ rốt cuộc cũng im lặng.

 

Cô ta vội vàng nói một câu "Cô đợi đấy", rồi lập tức cúp máy.

 

Chắc là đi hỏi thăm tin tức, nửa tiếng sau điện thoại Hạng Phỉ gọi lại: "Cô thật sự nhận được vai Dương Du?!"

 

Khương Mịch Tuyết nói: "Tôi cho rằng trong khoảng thời gian vừa rồi, chị hẳn là đã hỏi thăm rõ ràng những gì cần hỏi rồi."

 

Hạng Phỉ: "..."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

 

Thực ra cô ta còn rất nhiều điều muốn hỏi Khương Mịch Tuyết, ví dụ như rốt cuộc làm thế nào cô qua được vòng thử vai của Liễu Minh Lượng —— nếu không phải Liễu Minh Lượng nổi tiếng cương trực công chính, tác phong thanh liêm sừng sững nhiều năm không đổ, Hạng Phỉ suýt chút nữa đã nghi ngờ Khương Mịch Tuyết dùng thủ đoạn không trong sáng gì đó mới lấy được vai diễn này.

 

Nhưng sự chế giễu rõ rành rành trong lời nói vừa rồi của Khương Mịch Tuyết khiến tình thế đảo ngược. Trước đây toàn là Hạng Phỉ mắng Khương Mịch Tuyết, giờ cô ta lại thấy hơi mất mặt khi mở miệng hỏi lại.

 

Đúng lúc này, điện thoại Hạng Phỉ lại "ting ting" một tiếng. Cô ta mở ra xem, phát hiện Khương Mịch Tuyết gửi cho mình một tệp ghi âm rất ngắn.

 

Hạng Phỉ: "?" Điện thoại đang thông mà, có gì cứ phải gửi qua WeChat?

 

Nhưng Khương Mịch Tuyết đã lên tiếng: "Mở ra xem thử đi?"

 

Hạng Phỉ mím môi, cực kỳ không tình nguyện, nhưng vẫn vô thức làm theo chỉ thị của Khương Mịch Tuyết, bấm vào tệp ghi âm kia.

 

Ghi âm rất ngắn, chỉ có năm giây, chỉ đủ nói một câu. Và giọng nói thánh thót của Chu Thanh Ngạn vừa lúc vang lên từ bên trong —— 【Mịch Tuyết, anh biết trong lòng em oán hận anh...】 Dư âm kéo dài đến đây đột ngột dừng lại.

 

Chỉ một câu đơn giản, nhưng Hạng Phỉ đã không kìm được thất thanh hỏi: "Làm sao cô có được ——?!"

 

Đầu bên kia Hạng Phỉ đã gần như mất bình tĩnh, còn giọng Khương Mịch Tuyết vẫn trầm ổn: "Tặng chị Hạng Phỉ một món quà nhỏ."

 

Trong giọng cô thậm chí còn mang theo chút ý tứ nhẹ nhàng: "Không biết chị có hài lòng không?"

 

"Nói trước nhé, đây không phải là đe dọa ——" Khương Mịch Tuyết nói, "Dù sao, tôi cảm thấy so với việc chị bị đoạn ghi âm này đe dọa, thì cách nói 'chị cần đoạn ghi âm này' có lẽ sẽ chính xác hơn."

 

Tay Hạng Phỉ cầm điện thoại siết chặt, qua điện thoại, Khương Mịch Tuyết có thể nghe thấy tiếng cọt kẹt rất nhỏ nhưng không thể bỏ qua.

 

Nói cũng lạ, thực ra Khương Mịch Tuyết không nói thẳng ra điều gì, nhưng Hạng Phỉ lại kỳ lạ hiểu ngay ý của cô.

 

Không giống như cách người bình thường sẽ hiểu, ví dụ như Hạng Phỉ sẽ kiên quyết đứng về phía công ty, thực hiện việc đóng băng Khương Mịch Tuyết đến cùng —— suy cho cùng công ty chỉ quan tâm đến khả năng kiếm tiền của nghệ sĩ, việc chèn ép Khương Mịch Tuyết chỉ là sự lựa chọn nghiêng về phía Chu Thanh Ngạn trong cuộc so găng một mất một còn mà thôi.

 

Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.

Nhưng trên thực tế, trong cuộc đối đầu này, Hạng Phỉ không hoàn toàn đứng cùng một phía với công ty, hay nói cách khác là với người đại diện của Chu Thanh Ngạn —— ai bảo địa vị trong ngành và tiền hoa hồng cô ta nắm trong tay đều dựa vào Khương Mịch Tuyết và các nghệ sĩ khác dưới trướng chứ?