Chuyện như vậy đối với bất kỳ gia đình nào cũng đều là nỗi đau rất lớn.
Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.
Cũng có người luôn chú ý vào trọng điểm: "Vậy ổ cứng dữ liệu của Giang Lâm đâu?"
Nếu cô ấy vì gặp t.a.i n.ạ.n mới mất liên lạc với mọi người, vậy ổ cứng đó hiện tại ở đâu? Nếu hai việc này không liên quan, vậy có nghĩa là từ sớm hơn, Giang Lâm đã giao ổ cứng cho người khác rồi sao?
Ngược lại là Thái Chấn Anh, người vẫn luôn khá năng nổ, lại hiếm khi không phát biểu quá nhiều cảm tưởng của mình.
Đương nhiên, giữa một đội ngũ Ám Quang Công nghệ đang chìm trong khiếp sợ sau khi xem hồ sơ vụ án, nhao nhao bày tỏ ý kiến, sự im lặng của hắn thực ra không mấy gây chú ý. Sáu người còn lại bao gồm cả Đỗ Quang đều không nhận ra sự bất thường của Thái Chấn Anh.
Nhưng Thái Chấn Anh có thể lừa được những đồng nghiệp đang chìm trong cảm xúc bàng hoàng, lại không cách nào qua mắt được ba người Khương Mịch Tuyết, Mạnh Tế Chu và Tùng Thao — chưa nói đến Khương Mịch Tuyết, hai người còn lại, một là chuyên gia diễn xuất có độ nhạy bén cảm xúc không phải người thường có thể sánh bằng, một người khác cũng quanh năm tiếp xúc với đủ loại tội phạm, đối với việc phân biệt nói dối cơ bản cũng có một bộ phương pháp nhận biết riêng.
Trên bàn ăn sáng, ba người Khương Mịch Tuyết kín đáo liếc nhìn nhau:
Xem ra, cái đuôi cáo của ai đó rốt cuộc cũng sắp lộ ra rồi.
...
Cả buổi sáng, Thái Chấn Anh đều tỏ ra rất trầm ổn, không có động tĩnh gì.
Tuy rằng mọi người đã đến Mỹ, nhưng những công việc cần xử lý bên phía Ám Quang vẫn phải làm.
Hôm qua vấp phải sự từ chối ở chỗ Giang Li, sáng nay lại đột ngột biết nguyên nhân cái c.h.ế.t của Giang Lâm, mọi người đều không có hứng thú ra ngoài, tất cả đều ở khách sạn xử lý từ xa một số công việc trong nước.
Chỉ có Đỗ Quang sau khi thẫn thờ gần một buổi sáng, đột nhiên đề nghị muốn đi một chuyến đến trường đại học mà Giang Lâm từng làm việc trước đây.
Đối với Đỗ Quang, người sắp bị trầm cảm vì chuyện này, mọi người không nghi ngờ gì anh, cho nên Mạnh Tế Chu rất yên tâm để tài xế đưa anh đi — thành phố nhỏ họ đang ở cách thủ phủ bang Arizona cũng không xa, lái xe khoảng hai tiếng là có thể vào nội thành thủ phủ.
Đỗ Quang đi chuyến này có thể mất một ngày, cho nên mọi người đều chuẩn bị tinh thần anh có thể nửa đêm thậm chí ngày mai mới về.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Đến trưa, sau khi công việc tạm thời xong xuôi, Thái Chấn Anh mới đề nghị: "Tôi thấy chúng ta vẫn nên đi tìm Giang Li một lần nữa."
Những người khác nhìn sang với ánh mắt nghi hoặc, Thái Chấn Anh lại nghiêm trang nói: "Nếu A Lâm thực sự qua đời vì tai nạn, vậy ổ cứng của cô ấy rất có khả năng đã bị người nhà họ Giang cất giấu như di vật."
Hắn nhìn quanh một lượt mọi người xung quanh: "Chúng ta đã chuẩn bị cho Dark Drive suốt ba năm, chẳng lẽ các người có ai muốn dự án này đổ sông đổ bể sao?"
Có người vẻ mặt hơi do dự: "Nhưng hôm qua ông mới bị bạn trai Giang Li ném ra ngoài mà..."
Mặt Thái Chấn Anh tối sầm lại: "... Cái này không quan trọng!"
Hắn đề nghị: "Vừa rồi tôi lại đi dạo quanh khu nhà Giang Li, nghe nói hiện tại cô ấy mở một quán cà phê, chúng ta có thể đến đó ăn cơm — là khách hàng, cô ấy cũng không thể lại đuổi chúng ta ra ngoài chứ?"
Chưa bàn đến nhân phẩm Thái Chấn Anh thế nào, lời hắn nói cũng có lý.
Thế là những người khác suy nghĩ một chút, quyết định hưởng ứng lời kêu gọi của hắn, cùng đi đến quán cà phê Giang Li mở để ăn cơm.
Vận may của họ không tệ, giờ này Giang Li đang ở trong quán.
Douis không có ở đây, và Giang Li khi nhìn thấy nhóm Thái Chấn Anh thì sắc mặt lập tức khó coi.
Nhưng đúng như Thái Chấn Anh nói trước đó, quán cà phê của cô không phải nhà hàng đặt chỗ trước, việc lấy chổi đuổi khách ra ngoài là không thực tế, cuối cùng Giang Li chỉ đành nén cục tức, bưng cơm lên cho họ.
Giữa chừng Thái Chấn Anh lấy cớ đi vệ sinh rời đi một lát, khi quay lại biểu cảm thoạt nhìn không khác mấy so với lúc trước, nhưng nơi khóe mắt đuôi mày ẩn ẩn có thêm chút thả lỏng và chắc chắn.
Đến chiều, Thái Chấn Anh lại rời khỏi khách sạn.
Lần này hắn lấy cớ là ra ngoài một chuyến, bạn gái nhờ mua chút đồ về làm quà.
Chân trước hắn rời đi, chân sau Mạnh Tế Chu và Khương Mịch Tuyết cũng kẻ trước người sau ra khỏi khách sạn.
Để tránh việc hai gương mặt người Trung Quốc của họ quá chói mắt ở thành phố nhỏ đất khách quê người này — đặc biệt là Mạnh Tế Chu, anh ra mắt bằng phim của đạo diễn Hollywood nổi tiếng Trần Nhượng, danh tiếng không chỉ ở trong nước, hay nói cách khác, fan nước ngoài của anh có khi còn nhiều hơn một chút.