Sau Khi Chuyên Gia Tội Phạm Trở Thành Sao Nữ Nhiều Tai Tiếng

Chương 32



 

 

 

"Hay là tiếp theo chúng ta cùng hành động đi, cũng coi như có thể chiếu ứng lẫn nhau?"

 

Lời này vừa thốt ra, cuộc tranh cãi trên làn đạn nhất thời lại đạt đến một cao trào nhỏ.

 

Ánh mắt Khương Mịch Tuyết nhàn nhạt lướt qua Chu Thanh Ngạn, trên mặt cũng không nhìn ra cô tình nguyện hay không tình nguyện.

 

Nhưng Thích Tinh đã mở miệng trước cả Khương Mịch Tuyết: "Không được!!"

 

Cô ta vốn đang bám theo sau m.ô.n.g Khương Mịch Tuyết, nghe thấy đề nghị này của Chu Thanh Ngạn, nhất thời cả người đều không ổn.

 

Thích Tinh bước một bước chắn trước mặt Khương Mịch Tuyết, một tay còn túm chặt cánh tay cô. Cô ta trừng mắt nhìn Chu Thanh Ngạn đang ngơ ngác, vẻ mặt hết sức cảnh giác: "Sau lưng Khương Mịch Tuyết đứng một mình tôi là đủ rồi, không còn chỗ cho anh đâu!!"

 

Biểu cảm của Chu Thanh Ngạn trống rỗng trong một giây.

 

Làn đạn đang ồn ào náo nhiệt của cư dân mạng cũng quỷ dị dừng lại trong nháy mắt.

 

【Không, không phải chứ, sao lại cảm thấy có chút "đẩy thuyền" được nhỉ?】 【Lầu trên! Cái gì cũng "chèo" (ship couple) sẽ chỉ hại bạn thôi!】 【Cái gì cũng "chèo" sẽ chỉ làm tôi dinh dưỡng cân đối JPG —— nói đi cũng phải nói lại, thực ra từ lúc tập dẫn đường Khương Mịch Tuyết mời Thích Tinh cùng đội là tôi đã hơi "chèo" rồi he he】

 

Thực ra suy nghĩ của Thích Tinh rất đơn giản: Hiện tại hai người các cô, Khương Mịch Tuyết trong tay có gậy, vừa khéo có thể bảo vệ cô ta. Thêm một Chu Thanh Ngạn nữa? Vậy chẳng phải là quá tải sao?

 

Nghĩ vậy, Thích Tinh còn tiện thể quay đầu liếc nhìn biểu cảm của Khương Mịch Tuyết, sợ đối phương "não yêu đương" phát tác, muốn gọi Chu Thanh Ngạn đi cùng.

 

Khương Mịch Tuyết không nhịn được cong môi cười, cô nhìn về phía Chu Thanh Ngạn, nhún vai: "Thật ngại quá thầy Chu, anh xem đấy ——"

 

Cô dừng lời ở đây, và những cư dân mạng tâm lý đã giúp bổ sung nửa câu sau chưa nói hết: 【Cũng không phải tôi không muốn, nhưng ai bảo T.ử Hàm nhà chúng tôi không muốn chơi với anh đâu?】

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

 

Chu Thanh Ngạn: "..." Dù quản lý biểu cảm có tốt đến đâu, giờ phút này thần sắc của hắn cũng chỉ có thể dùng bốn chữ "một lời khó nói hết" để hình dung.

 

Khương Mịch Tuyết lại tiến lên một bước, cây gậy trong tay cô cũng chỉ về hướng bên cạnh —— rất hòa bình, không có bất kỳ ý vị bạo lực nào: "Cho nên thầy Chu, có thể nhường đường một chút không?" "Tôi thấy sau lưng anh còn một căn phòng nữa."

 

...

 

Cuối cùng Chu Thanh Ngạn vẫn tránh đường. Dù sao đang livestream, hắn cũng không tiện làm một tên lưu manh chặn cửa dưới sự chứng kiến của bao người.

 

Tuy nhiên, sau khi Khương Mịch Tuyết và Thích Tinh vào mật thất đó, Chu Thanh Ngạn cũng xoay người đi theo họ vào trong.

 

—— Mặc dù phía Khương Mịch Tuyết không đồng ý đề nghị cùng hành động, nhưng đường thì mọc ở đó, Chu Thanh Ngạn muốn đi thế nào, cũng không phải do các cô quyết định.

 

Khương Mịch Tuyết liếc nhìn Chu Thanh Ngạn, không nói gì, nhưng mức độ cảnh giác trong biểu cảm của Thích Tinh đã tăng lên mức cao nhất.

Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.

 

Trong phòng không có bất kỳ ánh đèn nào, thứ duy nhất miễn cưỡng có thể coi là chiếu sáng chính là những chấm đỏ trên máy quay đi theo.

 

Trong bóng tối hoàn toàn không nhìn rõ thứ gì, Thích Tinh căng thẳng túm chặt góc áo Khương Mịch Tuyết. Chu Thanh Ngạn lên tiếng: "Đây là căn phòng trò chơi tôi đã kích hoạt trước đó, nhưng mà ——"

 

Lúc này, "tách" một tiếng, ánh đèn trong phòng dần sáng lên.

 

Thích Tinh bị ánh sáng đột ngột dọa sợ đến mức hét lên một tiếng "Á", Khương Mịch Tuyết ngược lại đã sớm chuẩn bị, nhắm mắt lại rồi mở ra, nhanh chóng thích ứng với sự thay đổi của môi trường.

 

Lời giới thiệu của Chu Thanh Ngạn bị tiếng hét của Thích Tinh cắt ngang đột ngột, hắn buộc phải dừng lại một chút, sau đó mới nói tiếp: "Tóm lại, tạm thời tôi vẫn chưa có manh mối gì."

 

—— Hiện tại họ đang đứng trong một căn phòng giống như lớp học, nhưng bàn ghế đều chất đống ở một góc nào đó, như đã bị bỏ hoang từ lâu. Khoảng trống ở giữa lớp học bị nhuộm một mảng lớn màu m.á.u tươi, sống động hệt như hiện trường một vụ án mạng nào đó.