Sau Khi Chuyên Gia Tội Phạm Trở Thành Sao Nữ Nhiều Tai Tiếng

Chương 51



 

 

 

"Em không sao, đã làm xong biên bản và ra về rồi ạ." Khương Mịch Tuyết trả lời. "Cũng cảm ơn đạo diễn Liễu đã hỗ trợ chuyện trên hot search..."

 

Giọng Liễu Minh Lượng sảng khoái: "Hầy, ảnh tạo hình vốn dĩ chúng tôi cũng định đăng mà, cảm ơn cái gì. Em là do chính tôi đích thân thử vai chọn ra! Chẳng lẽ mắt nhìn của tôi còn thua kém đám cư dân mạng kia sao?"

 

Khương Mịch Tuyết cong khóe miệng, nụ cười trong đáy mắt càng thêm chân thành.

 

"Nhưng chuyện hôm nay đúng là không nhỏ," Liễu Minh Lượng trầm giọng nói, "Làm em sợ hãi rồi."

 

Ông nói "chuyện hôm nay", rõ ràng không phải chỉ cái hot search, mà là chuyện bên phía Thang Nguyệt Tình.

 

Cũng khó trách giọng điệu Liễu Minh Lượng như vậy, dù sao cũng là sự kiện ác tính như đổ keo dán sắt vào đồ uống của người khác, lại xảy ra ngay trong đoàn phim của ông.

 

Cuối cùng không có ai bị thương là do may mắn, nhưng nhỡ đâu Khương Mịch Tuyết không cảnh giác như vậy, hoặc đối tượng bị nhắm đến là diễn viên khác thì sao?

 

Liễu Minh Lượng lăn lộn trong giới bao nhiêu năm, cũng từng chứng kiến một số kẻ khi cực đoan lên thì đáng sợ đến mức nào.

 

Khương Mịch Tuyết nói: "Đạo diễn Liễu quá lời rồi, là em gây thêm phiền phức cho thầy mới đúng."

 

"Em nói cái gì thế," Liễu Minh Lượng trừng mắt qua điện thoại, "Em cũng mệt mỏi cả ngày rồi, hôm nay về nghỉ ngơi cho khỏe, ngày mai, ngày mai..."

 

Bình thường mà nói, xảy ra chuyện như thế này, là một đạo diễn yêu quý diễn viên giỏi, ông nên cho người ta nghỉ vài ngày để ổn định tinh thần.

 

Nhưng tiến độ quay của "Tập Hung" đang bày ra đó...

 

Cũng may Khương Mịch Tuyết chủ động nói: "Em không có vấn đề gì đâu đạo diễn Liễu, ngày mai em đến đúng giờ là được."

 

"Được." Liễu Minh Lượng lập tức đồng ý, như sợ chậm một giây Khương Mịch Tuyết sẽ đổi ý: "Vậy sáng mai em đến đúng giờ nhé!"

 

...

 

Nửa đêm, Khương Mịch Tuyết nhận được một cuộc điện thoại.

 

Lúc đó cô đã ngủ rồi, nhưng thói quen nghề nghiệp nhiều năm kiếp trước vẫn khiến cô bật dậy ngay khi nghe tiếng chuông điện thoại.

 

Tuy nhiên, đợi đến khi cơ thể theo thói quen bắt máy, cô mới nhìn rõ người gọi hiển thị là "Anh họ".

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

"Khương Mịch Tuyết!" Giọng nói đầu dây bên kia nghe vô cùng phẫn nộ. "Tiền quý này đâu? Sao mày còn chưa chuyển cho bọn tao?!"

 

Dù Khương Mịch Tuyết có bộ não xử lý nhanh nhạy đến đâu, khi nghe thấy những lời này, cô cũng phải ngẩn người mất vài giây.

 

"Khương Mịch Tuyết? Khương Mịch Tuyết!"

 

Mãi đến khi tiếng gào thét đầy giận dữ từ đầu dây bên kia vang lên lần nữa, Khương Mịch Tuyết mới hoàn hồn.

 

"Không phải," cô chớp chớp mắt, giọng nói vẫn còn vương chút ngái ngủ, "Hình như tôi đâu có nuôi đứa con trai lớn nào 30 tuổi đâu nhỉ?"

 

"Khương Mịch Tuyết!" Lần này, giọng nói trong điện thoại càng thêm phẫn nộ, "Mày có ý gì hả?!"

 

"Ý trên mặt chữ đấy."

 

Ý thức được hôm nay không có lịch trình, Khương Mịch Tuyết ngáp một cái: "Đã không phải con trai cưng của tôi, sao lại đòi tôi tiền sinh hoạt phí?"

 

Nhìn thời gian, Khương Mịch Tuyết dứt khoát vùi đầu trở lại vào chiếc chăn êm ái của khách sạn. Cơn buồn ngủ dần chiếm thế thượng phong trong đầu cô: "Vậy nhé."

 

"Tôi ngủ tiếp đây, tạm biệt."

 

Nói xong, ngón tay Khương Mịch Tuyết lướt nhanh trên màn hình, tắt cuộc gọi. Trước khi khóa màn hình, cô còn không quên bật chế độ máy bay để đảm bảo đối phương không thể gọi lại quấy rầy.

 

Xuyên không đến đây hơn một tháng, mải mê tham gia show giải trí rồi học diễn xuất, cô suýt nữa đã quên mất nguyên chủ còn có một đám họ hàng cực phẩm này.

 

......

 

Sáng hôm sau, Khương Mịch Tuyết dậy đúng giờ, chạy tới phim trường.

 

Để tránh bị quấy rầy, Khương Mịch Tuyết vẫn duy trì chế độ máy bay. Còn về những việc liên quan đến công việc, ví dụ như điện thoại của Hạng Phỉ, cô trực tiếp nhờ Trang Xảo liên hệ giúp.

 

Trang Xảo gật đầu với vẻ mặt sầu khổ: Sao chị Mịch Tuyết biết hay vậy, tối qua chị Hạng Phỉ đã nổi điên một trận lúc nửa đêm vì không liên lạc được với chị ấy rồi.

 

Khi họ đến phim trường, các diễn viên và nhân viên công tác nhìn thấy đều chào hỏi nhiệt tình.

 

"Chào buổi sáng cô giáo Khương."

 

"Tiểu Khương, cô đúng là quá yêu nghề kính nghiệp rồi!"

Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.