Sau Khi Chuyên Gia Tội Phạm Trở Thành Sao Nữ Nhiều Tai Tiếng

Chương 513



 

 

 

"Một loại là thường thấy trong văn hóa phương Tây, ví dụ như ác long phun lửa cướp đi công chúa, chúng thường khiến người ta liên tưởng đến khái niệm 'phá hoại' hoặc 'lạnh lùng', 'tà ác'."

Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.

 

"Nhưng đồng thời, 'Rồng' cũng là một văn hóa vật tổ vô cùng phổ biến trong văn hóa phương Đông chúng tôi."

 

"Trong văn hóa của tôi, nó là biểu tượng của cát tường, sức mạnh và trí tuệ."

 

Khương Mịch Tuyết đột nhiên cười một cái: "Nhắc nhở một chút, vừa rồi khi tôi nói tôi rất ghét biệt danh này của anh, anh không hề lộ ra bất kỳ biểu cảm ngạc nhiên hay nghi hoặc nào, đủ thấy tốc độ liên tưởng của anh cực kỳ nhanh, đã đạt đến mức độ bản năng."

 

"Cho nên tôi bắt đầu có chút tò mò, Calvino," cô nói, "Về bối cảnh văn hóa của anh."

 

"Còn cả cái khăn trùm đầu của anh nữa," Khương Mịch Tuyết nói, "Anh có thể tháo khăn trùm đầu xuống, cho tôi xem màu tóc của anh được không?"

 

Sắc mặt Calvino đột nhiên trở nên âm trầm.

 

"Đủ rồi!"

 

Khương Mịch Tuyết: "—— Cảm ơn anh đã cho tôi đáp án."

 

"Vậy tiếp theo hãy để chúng ta đoán thêm một chút, tại sao anh lại có thói quen dùng khăn trùm đầu để che giấu màu tóc của mình? Là bởi vì chán ghét bối cảnh văn hóa mà màu tóc đó đại diện sao?"

 

"Không, không giống lắm, bởi vì biệt hiệu 'Rồng', là do chính anh tự đặt cho mình."

 

Ánh mắt Khương Mịch Tuyết cẩn thận quan sát khuôn mặt Calvino, như muốn tìm ra thêm một ít "dấu vết" trong đó, tiếp tục phân tích trải nghiệm, quá khứ, và nỗi đau mà hắn không muốn chia sẻ nhất với người khác...

 

Calvino rốt cuộc không chịu nổi nữa, theo bản năng muốn lao lên phía trước một bước, nhưng rất nhanh hắn lại phản ứng lại, một lần nữa đứng yên, lạnh lùng nói với Khương Mịch Tuyết: "Cho dù cô nói đúng thì thế nào?"

 

Hắn chỉ vào chiếc áo gile b.o.m đang đếm ngược "tích tích tích" trên người mình: "Dù sao cũng đều là người sắp c.h.ế.t, cô biết hay không biết thì có ích gì?"

 

"Nếu cô muốn nghe chuyện xưa của tôi, tôi có thể kể cho cô nghe ngay tại đây," trong ánh mắt Calvino mang theo sự khiêu khích, "Cũng không biết ba phút còn lại này, có đủ để cô nghe tôi kể hết hay không."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Thế nhưng Khương Mịch Tuyết nói: "Thực ra chuyện xưa của anh đối với tôi cũng không quan trọng."

 

"Quan trọng là," cô bỗng nhiên cười rộ lên, "Anh làm tôi nhớ tới một người quen."

 

Calvino: "?"

 

Khương Mịch Tuyết đột nhiên hạ thấp đầu súng, nổ hai phát s.ú.n.g "đoàng đoàng" vào vai Calvino.

 

Calvino không ngờ tới Khương Mịch Tuyết giây trước còn đang ôn lại chuyện cũ như thật như giả, giây tiếp theo thế mà không hề có điềm báo gì đã đột nhiên nổ súng.

 

Khoảng cách giữa hai người thật sự quá gần, gần như ngay khoảnh khắc dây thần kinh não bộ xử lý xong hình ảnh thị giác truyền về, ý thức được động tác "nổ súng" của Khương Mịch Tuyết, viên đạn đã xuyên qua vai Calvino.

 

Hai tiếng nổ vang lên, cơn đau nhức khi đạn d.ư.ợ.c nổ tung trong da thịt cũng ngay lập tức truyền đến não bộ.

 

Đồng thời Calvino cũng đột ngột bóp cò ——

 

"Đoàng" một tiếng, viên đạn của hắn lại không b.ắ.n trúng Khương Mịch Tuyết, mà găm vào bức tường phía sau lưng, phát ra tiếng trầm đục.

 

—— Dưới cơn đau nhức dữ dội, s.ú.n.g của Calvino đã sớm mất đi độ chính xác, lệch khỏi quỹ đạo ban đầu cả vạn dặm.

 

Lần này s.ú.n.g trong tay Khương Mịch Tuyết cũng không phải là phiên bản đồ chơi mini như hồi ở Frankish —— sau khi đặt chân lên đất Mỹ lần nữa, Gloria hận không thể nhét cả AK-47 và l.ự.u đ.ạ.n cho Khương Mịch Tuyết mang theo bên người.

 

Tuy rằng sau khi cân nhắc đến việc làm như vậy Khương Mịch Tuyết sẽ càng giống phần t.ử khủng bố hơn, quyết định này đã bị Gloria hủy bỏ.

 

Nhưng cô nàng vẫn đưa tới thêm một lô đạn mới —— uy lực lớn hơn không ít so với loại trước đó.

 

Rốt cuộc mọi nỗi sợ hãi đều có thể bị hỏa lực bao trùm mà.

 

Hơn nữa thương pháp của Khương Mịch Tuyết cũng tốt hơn quá nhiều so với tưởng tượng của Calvino, trong thời gian ngắn như vậy mà b.ắ.n hai phát, thế nhưng có thể b.ắ.n trúng chính xác vào hai bên vai hắn, dù cho trong hồ sơ tư liệu về Khương Mịch Tuyết không hề có bất kỳ ghi chép nào về việc cô được huấn luyện sử dụng s.ú.n.g ống.

 

Không kịp suy nghĩ vì sao Khương Mịch Tuyết lại đột nhiên nổ s.ú.n.g quyết đoán như vậy, Calvino nén đau, lập tức muốn móc thiết bị kích nổ trong n.g.ự.c ra ấn xuống.