Sau Khi Đá Ông Chồng Sắp Cưới Khốn Nạn

Chương 10:



Chương 10:  

Nhưng tôi đã ho khan chặn trước: “Được được được, em không nhỏ, chị nhỏ được chưa? Thế thì nhờ anh Trì làm tài xế của em một hôm nhé?”

 

Nói rồi tôi tránh ánh mắt của cậu ấy, mở cửa ghế phụ lái ngồi vào.

 

Sau đó cả hai mới chợt nhớ ra Khương Trì vừa uống rượu, nên cuối cùng tôi lại thành người lái xe.

 

Một lát sau, xe khởi hành.

 

...

 

Trong xe rất yên tĩnh, tôi hơi khó chịu nên chủ động tìm chuyện để nói.

 

“À phải rồi, chị vẫn chưa hỏi kết quả cuộc thi của em thế nào.”

 

Khương Trì đáp: “Giải Vàng.”

 

Tôi giật mình.

 

“Thật á? Giỏi vậy?!”

 

Sau khi biết cậu ấy đi thi, tôi còn lên mạng tìm hiểu, đó là giải sinh viên toàn quốc, hai năm tổ chức một lần, giá trị rất cao, ai được đi thi đều là nhân tài.

 

Cậu ấy còn rinh được giải Vàng cơ đấy?

 

Khương Trì bật cười: “Cũng tàm tạm thôi, năm nay không khó lắm.”

 

“Em khiêm tốn quá đấy.” Tôi giơ ngón tay cái: “Không nói đến cái khác, chỉ riêng cái thành tích này thôi cũng đủ để em đánh bại vô số người rồi, bảo sao bạn em toàn gọi em là anh Trì, chắc trong trường có nhiều nữ sinh thích em lắm nhỉ?”

 

Khương Trì bỗng nói: “Nhưng em không thích bọn họ.”

 

Tôi nghẹn họng.

 

Khương Trì chưa nói hết câu nhưng tôi không dám nghe tiếp.

 

Tim tôi đập thình thịch, bỗng thấy hoang mang dữ dội.

 

Tôi vội vàng mở miệng trước: “Đỗ xe ở góc cua phía trước đi.”

 

Khương Trì khựng lại: “Chỗ đó còn cách trường một đoạn...”

 

“Để bạn học của em nhìn thấy thì không hay.” Tôi ngắt lời cậu ấy, giả vờ không thấy vẻ mặt ngẩn ngơ của cậu ấy, cười nói:

 

“Chuyện của chị đã được giải quyết xong, để người ta hiểu lầm nữa sẽ ảnh hưởng tới vận đào hoa của em mất.”

 

Tề Hạo và Trần Mộng Oánh đã kết hôn, có vẻ như tôi cũng không cần nhờ cậu ấy đóng giả làm bạn trai của mình nữa.

 

Giọng Khương Trì đột nhiên trở nên căng thẳng, lạnh lẽo, như thể đang cố gắng kiềm chế điều gì đó.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -

“Vậy... thôi ạ?”

 

Bầu không khí vốn vui vẻ trong xe đột ngột trở nên lạnh lẽo, như thể sắp đóng băng.

 

Tôi khựng lại một chút, cuối cùng vẫn nhẫn tâm nói: “À phải rồi, chị vẫn chưa trả tiền công đúng không? Chị chuyển khoản cho em luôn nhé...”

 

“Bùi Thu Ý!” Đây là lần đầu tiên Khương Trì gọi tên đầy đủ của tôi.

 

Bàn tay đang cầm điện thoại của tôi khẽ run lên.

 

Thực ra tôi cũng biết những lời này của mình vô lý đến mức nào.

 

Khương Trì không hề thiếu chút tiền này, cậu ấy không ngại khó nhọc chạy đến đây chỉ vì cậu ấy đã hứa với tôi, không muốn tôi một thân một mình chịu xấu hổ khó xử trong đám cưới kia.

 

Nhưng...

Follow chúng mình tại page Bộ Truyện Tâm Đắc nha


 

“Khương Trì, chúng ta không hợp nhau.” Tôi nghe thấy giọng mình vô cùng bình tĩnh.

 

Nói rồi, tôi tháo dây an toàn, xuống xe.

 

Khương Trì gần như đẩy cửa xe ra ngay lập tức, cậu ta vòng qua đầu xe, nhanh chóng đi đến trước mặt tôi.

 

Tôi vừa định bước đi đã bị cậu ấy nắm chặt cổ tay.

 

Ánh mắt cậu ấy nhìn chằm chằm tôi: “Em không tin là chị không có chút cảm giác nào với em.”

 

Tôi nhìn cậu ấy, sau đó giơ tay ôm lấy cổ cậu ấy, kéo xuống, nhón chân hôn cậu ấy.

 

Khương Trì lập tức cứng đờ người.

 

Nhưng chỉ trong một khoảnh khắc, cậu ấy lập tức hoàn hồn, bắt đầu phản công.

 

Ban đầu cậu ấy còn rất vụng về, nhưng cậu ấy rất thông minh, biết suy một ra ba, chẳng mấy chốc đã hoàn toàn chiếm thế thượng phong.

 

Tôi bị cậu ấy ép lên cửa xe, dù còn cách một lớp quần áo vẫn có thể cảm nhận được cơ thể nóng rực của chàng trai trẻ.

 

Cánh tay cậu ấy siết chặt lại, lòng bàn tay dán chặt vào eo tôi, như thể chỉ cần bóp nhẹ một cái là có thể gãy lìa.

 

Hơi nóng truyền đến từ lòng bàn tay cậu ấy gần như muốn hòa tan tôi.

 

Hơi thở gấp gáp hòa quyện, tôi gần như không thể thở nổi, chỉ có thể cố gắng hấp thụ oxy từ giữa môi răng cậu ấy.

 

Cậu ấy hôn càng lúc càng sâu, toàn thân mang theo sự mạnh mẽ và tàn nhẫn, khiến người ta khó lòng chống đỡ.

 

Không biết qua bao lâu, cuối cùng cậu ấy cũng chịu buông ra. Cậu ấy vùi đầu vào hõm vai tôi, mái tóc mềm mại cọ nhẹ lên má tôi, hơi ngứa.

 

Hơi thở của cậu ấy rất nặng nề, cũng rất nóng bỏng, giọng nói khàn đặc.

 

“... Chị, chị cũng thích em, đúng không?”