Chương 118: Hóa Thần Chi Cơ
Ba cột sáng mang theo khí tức của Đại Đạo nguyên thủy bao bọc lấy ba người Lâm Minh.
Đây không phải là sự truyền thụ công pháp, cũng không phải là linh lực, mà là một sự "quán đỉnh" về mặt pháp tắc. Thông Thiên Tháp đang dùng sức mạnh của mình, trực tiếp gột rửa và thăng hoa sự lĩnh ngộ về Đạo của ba người họ.
Lăng Phong cảm thấy kiếm ý của mình trở nên thông suốt hơn bao giờ hết. Hắn như nhìn thấy được nguồn gốc của vạn kiếm thuật, hiểu ra được thế nào là "sắc bén" chân chính. Thanh phi kiếm bản mệnh của hắn rung lên ong ong, dường như cũng có linh tính, vui mừng cho chủ nhân.
Lãnh Nguyệt Tiên Tử thì chìm đắm trong một thế giới của sự tĩnh lặng và băng giá tuyệt đối. Hàn băng pháp tắc của nàng không còn chỉ là sự lạnh lẽo, mà đã tiến gần hơn đến bản chất của nó - sự ngưng đọng của vạn vật.
Còn Lâm Minh, Hỗn Độn Nguyên Anh của cậu như cá gặp nước. Nó điên cuồng hấp thụ luồng năng lượng bản nguyên này. Sự hiểu biết của cậu về Hỗn Độn không chỉ dừng lại ở "hủy diệt" và "thôn phệ", mà còn bắt đầu chạm đến một tầng cao hơn - "bao dung" và "sáng tạo". Lĩnh vực Hỗn Độn của cậu càng thêm sâu thẳm và khó lường.
Sau khi quá trình quán đỉnh kết thúc, ba người cùng lúc mở mắt ra, nhìn nhau bằng ánh mắt kinh ngạc. Bọn họ đều cảm nhận được, đối phương đã trở nên mạnh hơn rất nhiều. Đồng thời, ba viên đan dược tròn vo, tỏa ra đạo vận kinh người, bay đến trước mặt mỗi người. Hóa Thần Đan!
Cả ba cẩn thận cất giữ viên tiên đan trong truyền thuyết này. Đây là chìa khóa để họ có thể đột phá đến một cảnh giới cao hơn trong tương lai.
"Đa tạ Quyền Vương đạo hữu." Lăng Phong lần đầu tiên chắp tay, cúi người một cách chân thành. "Nếu không có huynh dẫn đầu, chúng ta không thể nào có được cơ duyên lớn như vậy."
Lãnh Nguyệt Tiên Tử cũng khẽ gật đầu, ánh mắt lạnh như băng của nàng đã có thêm một tia thiện ý.
Sự hợp tác trong trận chiến sinh tử và cùng nhau chia sẻ cơ duyên lớn, đã khiến cho mối quan hệ giữa ba người không còn chỉ là liên minh tạm thời, mà đã trở thành một sự tin tưởng của những người đồng đội thực sự.
Đúng lúc này, không gian xung quanh lại thay đổi. Cả ba người được dịch chuyển đến một nơi khác.
"Tầng ba kết thúc. Bắt đầu khảo nghiệm tầng thứ tư."
Khi cảnh vật rõ ràng, họ thấy mình đang đứng dưới chân một cầu thang. Một cầu thang bằng bạch ngọc, cao đến mức không thể nhìn thấy đỉnh, mỗi một bậc thang đều tỏa ra một luồng sáng và uy áp khác nhau.
Giọng nói cổ xưa lại vang lên.
"Tầng thứ tư, Đạo Ngấn Chi Thê. Cầu thang này có 999 bậc. Mỗi một bậc đều được khắc một tia Đạo Ngấn của một vị cường giả thượng cổ. Càng lên cao, uy áp càng mạnh. Kẻ nào bước lên đỉnh, sẽ có được đại cơ duyên. Kẻ nào bỏ cuộc giữa chừng, sẽ bị trục xuất."
Đây không phải là một cuộc chiến, mà là một cuộc khảo nghiệm về Đạo tâm, ý chí và khả năng lĩnh ngộ.
Ba người nhìn nhau, rồi cùng gật đầu. Đây là con đường của riêng mỗi người, không ai có thể giúp được ai. Họ cùng nhau bước lên bậc thang đầu tiên.
Ngay lập tức, một luồng uy áp khổng lồ, là sự hỗn hợp của hàng ngàn loại pháp tắc và ý chí khác nhau, ập xuống. Cả ba người đều cảm thấy thân thể chấn động, phải lập tức vận dụng toàn bộ sức mạnh tinh thần và linh lực để chống đỡ.
Con đường khảo nghiệm gian nan nhất từ trước đến nay, đã bắt đầu.