Chương 154: Một Năm Tĩnh Lặng
Một năm, đối với một tu sĩ Địa Tiên mà nói, chỉ là một cái chớp mắt. Nhưng đối với Lâm Minh, đây là một năm vô cùng quan trọng để lột xác.
Bên trong động phủ thượng hạng của Vạn Bảo Lâu, cậu dồn toàn bộ tâm trí vào việc tu luyện. Dưới sự cung cấp tài nguyên gần như vô hạn và nồng độ Tiên khí tinh thuần, tu vi Địa Tiên hậu kỳ của cậu nhanh chóng được củng cố và đẩy lên đến đỉnh phong. Hỗn Độn Thế Giới trong cơ thể cậu cũng trở nên rộng lớn hơn, bên trong đã bắt đầu xuất hiện những pháp tắc và sinh vật sơ khai, khiến cho Thế Giới Chi Lực của cậu càng thêm mạnh mẽ và hoàn chỉnh.
Nửa năm sau, Lạc Ly Tiên Tử đích thân đến gặp. Nàng mang đến một tin tức mà Lâm Minh đã chờ đợi.
"Lâm lão tổ," nàng cung kính nói, "Chúng tôi đã dùng toàn bộ quyền hạn để tra cứu trong kho điển tịch cổ xưa nhất. Thông tin về hai chữ 'Hỗn Độn' vô cùng hiếm hoi và gần như đều được liệt vào hàng cấm kỵ."
Nàng đưa cho Lâm Minh một miếng ngọc giản. "Tất cả những gì chúng tôi tìm được đều ở trong này. Chỉ có những ghi chép rời rạc về một cuộc đại chiến từ thời hỗn mang, cuộc chiến giữa Trật Tự Thần Tộc và Hỗn Độn Ma Thần. Theo đó, dòng dõi Hỗn Độn được xem là kẻ thù của Đại Đạo chính thống, bị tất cả các Tiên Đình và Thánh Địa coi là dị đoan, cần phải bị tiêu diệt."
Lâm Minh đọc những dòng ghi chép đó, trong lòng chấn động. Cậu cuối cùng cũng đã hiểu ra. Cha mẹ cậu không chỉ đang chiến đấu, mà là đang bị truy sát bởi những thế lực đứng đầu của cả vũ trụ. Huyết mạch của cậu, vừa là sự cao quý, vừa là một tội danh trời sinh.
Cậu siết chặt nắm đấm. Áp lực vô hình này không làm cậu gục ngã, mà ngược lại, còn khiến cho ý chí trở nên mạnh mẽ của cậu càng thêm sắt đá.
"Ta hiểu rồi." Cậu bình thản nói với Lạc Ly. "Cảm ơn tiên tử."
Sự bình tĩnh của cậu khiến Lạc Ly vô cùng kinh ngạc. Nàng biết rằng, bất kỳ ai khi biết mình là kẻ thù của cả thế giới, cũng sẽ sụp đổ. Nhưng người trước mặt này, Đạo tâm của hắn đã vững chắc đến mức nào?
Một năm trôi qua. Ngày tuyển sinh của Thái Sơ Đạo Viện cuối cùng cũng đã đến.
Lâm Minh xuất quan. Khí tức trên người cậu đã hoàn toàn nội liễm, sâu không lường được. Cậu cùng Lạc Ly Tiên Tử bay về phía địa điểm thi, một không gian độc lập lơ lửng trên bầu trời, được gọi là Thái Sơ Cổ Cảnh.
Khi đến nơi, cậu đã thấy hàng ngàn thiên tài yêu nghiệt nhất của Tiên Giới đã tề tựu. Mỗi một người đều là rồng phượng trong loài người, khí tức mạnh mẽ, ánh mắt kiêu ngạo. Có hoàng tử của các Tiên Đình, có Thánh tử, Thánh nữ của các Thánh Địa. Ở đây, một tu sĩ Địa Tiên hậu kỳ như cậu, cũng không phải là quá mức nổi bật.
Đột nhiên, một giọng nói cổ xưa, uy nghiêm, vang vọng khắp không gian.
"Kỳ thi tuyển sinh của Thái Sơ Đạo Viện, chính thức bắt đầu. Vòng thứ nhất: Độ Pháp Hải (Vượt Biển Pháp Tắc)."
Trước mặt tất cả mọi người, một biển cả rộng lớn vô tận hiện ra. Nhưng nước biển ở đây không phải là nước, mà là một hỗn hợp của vô số mảnh vỡ pháp tắc đang cuộn trào, va chạm vào nhau, tạo ra những cơn lốc năng lượng hủy diệt.
"Nhiệm vụ của các ngươi, là vượt qua biển cả này trong vòng một tháng. Không được dùng phi hành pháp bảo. Sinh tử tự chịu."
Một khảo nghiệm vô cùng tàn khốc, khảo nghiệm trực tiếp sự lĩnh ngộ và tương thích với Đại Đạo.
Các thiên tài lập tức hành động. Người thì dùng pháp bảo hộ thân, người thì vận dụng lĩnh vực của mình, cẩn thận bước vào biển cả. Rất nhiều người vừa chạm vào "nước biển" đã bị pháp tắc hỗn loạn phản phệ, hộc máu bay ngược lại.
Trong khi đó, Lâm Minh nhìn vào biển pháp tắc hỗn loạn, khóe miệng lại khẽ nhếch lên một nụ cười.
Đối với người khác, đây là một biển cả hủy diệt. Nhưng đối với cậu, đây chính là nhà.