Thần Vương Tạ Dự là kẻ phóng đãng, háo sắc nhất trong số các hoàng tử.
Nhưng ở kiếp trước, chính vị hoàng tử lêu lổng này lại g.i.ế.c cha đoạt ngôi, cuối cùng bước lên ngai vàng.
Ta biết hắn đang giả vờ.
Vì thế ta cũng cùng hắn diễn trò.
Ta lấy hết can đảm, quỳ trườn đến bên chân Tạ Dự, bàn tay trắng mảnh khẽ bấu lấy đai ngọc bên hông hắn, bờ vai trái theo đó mà trượt lộ ra, để lộ làn da trắng nõn:
“Vương gia, thiếp thân cầu người thương xót.”
Ánh mắt Tạ Dự vẫn dừng lại trên người đại tỷ ta.