Sư phụ ta chắn trước mặt hai người bọn họ, bây giờ hắn cũng rất đẹp trai, nhưng lại vô cùng chướng mắt.Dù sao, sau một đêm bàn bạc, chúng ta đi đến kết luận Tam hoàng tử không đáng lo, đối thủ thực sự là Quý phi nương nương.
Chẳng biết thế nào, câu chuyện lại xoay sang thoại bản ta viết.Dĩ nhiên, bọn họ không biết tác giả là ta.Nhưng lại muốn lợi dụng những câu chuyện đó để làm thật!
Không chỉ vậy, theo lời của sư phụ Kỷ Bắc Duệ, nam sủng của Quý phi nương nương không chỉ có một.Xem ra ta vẫn còn quá dè dặt.
Tóm lại, sự việc cuối cùng diễn ra thế này:Hai vị sư phụ liên thủ, vào ngay đêm tân hôn của ta và Kỷ Bắc Duệ, khiến Quý phi nương nương sau khi say rượu hoang dâm với nam sủng, bị Hoàng thượng bắt tại trận.
Tất cả âm mưu theo tiếng hét thất thanh của bà ta mà tan thành mây khói.
Sáng sớm hôm sau, tin tức Quý phi bị phế truất, giáng vào lãnh cung đã lan truyền khắp kinh thành.Còn Kỷ Bắc Thần, vì dung mạo chẳng có lấy nửa phần giống Hoàng thượng, liền bị người đời gièm pha.
Dĩ nhiên, Hoàng thượng không thừa nhận mình đã nuôi con hộ kẻ khác bao nhiêu năm nay.Nhưng từ đó về sau, ánh mắt người nhìn hắn đã không còn chút kỳ vọng nào nữa.
Chỉ ba ngày sau đại hôn, Kỷ Bắc Thần bị phong làm phiên vương, bị đẩy đến Tây Bắc.Mà Tô Lăng Nhi, trên đường đi Tây Bắc lại lén lút bỏ trốn, không may rơi vào tay thổ phỉ.Dẫu rằng danh tiết còn giữ được, nhưng danh tiếng đã hoàn toàn sụp đổ.
Sau đó, nàng ta bị Kỷ Bắc Thần đích thân sai người đưa trả về nhà.Không những thế, Kỷ Bắc Thần còn cố ý phanh phui, lan truyền khắp nơi những lời nàng ta từng nói, những chuyện nàng ta từng làm.
Bao nhiêu năm dày công xây dựng thanh danh, rốt cuộc hóa thành bọt nước chỉ trong một sớm một chiều.Vừa hay đúng ngày ta hồi phủ thỉnh an, liền bắt gặp cảnh nàng ta quỳ gối trước mặt Kỷ Bắc Duệ, khóc lóc cầu xin được vào Đông cung, dù chỉ là thiếp thất.
Phụ thân ta xưa nay vốn chỉ biết tính toán lợi ích, suy đi xét lại, cuối cùng liền phủi sạch quan hệ.Bao năm qua, vì có ta cản đường, hắn không thể thuận lợi nâng Tô di nương thành chính thê, bây giờ thì dễ rồi.Thế là, Tô Lăng Nhi bị đưa ra trang viên ở ngoại thành.
Nghe nói, không bao lâu sau, Tô di nương đã nhịn không nổi cảnh góa bụa, vụng trộm tư thông với kẻ khác, cuối cùng bị phụ thân ta âm thầm xử lý.
Còn về Tô Lăng Nhi, nàng ta—người từng kiêu căng ngạo mạn, cuối cùng lại gả cho một nông phu.Lần sau gặp lại, nàng ta đã sinh đến bốn đứa con, nhưng toàn là nữ nhi, bị chồng cùng mẹ chồng ngày ngày mắng mỏ.
Nếu đổi thành người khác, ta có lẽ sẽ ra tay giúp đỡ.Nhưng nàng ta là Tô Lăng Nhi.Là kẻ đã bao lần muốn dồn ta vào đường ch-ếc.Vậy nên, ta chỉ xem như không nhìn thấy.Cũng phải nói, ta đã nhân từ lắm rồi.
Nếu là kẻ khác, chẳng chừng còn nhân cơ hội xúi giục chồng và mẹ chồng nàng ta hành hạ nàng ta thêm một phen.Về phần phụ thân ta, chưa bao lâu sau, ta liền tìm cho hắn mấy vị di nương.Tất cả đều là cao thủ trong chốn khuê phòng.
Lần cuối gặp lại, hắn bước chân lảo đảo, sức khỏe suy kiệt, chẳng còn tâm trí đâu lo chuyện triều chính.Binh quyền trong tay hắn, từng chút một bị sư phụ ta dần dần tiếp quản.Chờ đến khi hắn bừng tỉnh, phát hiện mình đã mất đi tất cả, thì cũng chỉ có thể ch-ếc vì buông thả hoang dâm quá độ.
Nhưng tất cả những chuyện đó, đều là chuyện sau này.Lúc này đây, ta nhìn nam nhân trước mặt, ngón chân khẽ đẩy lên ngực hắn, trên mặt tràn đầy cảnh giác,
“Ngươi không sao chứ? Ngươi muốn cùng ta làm phu thê thực sự sao?”
“Lâu nhi, nàng thực sự không nhớ ta sao?”