Takemichi liếc mắt nhìn cái đám đang vây xung quanh mình mà mím mím môi. Đã 3 ngày trôi qua kể từ tối hôm đó, cậu không rõ số phận của cái tên to xác xấu tính dùng dao kia ra sao, cũng chẳng hiểu được lí do Manjiro không sang nhà cậu nữa...
Có lẽ hắn cảm thấy có lỗi.
Ran và Rindou tỏ vẻ không muốn nhắc tới chuyện đó, Izana thì quá đáng sợ nên Takemichi không dám hỏi, Chifuyu, Sanzu và Kazutora cũng lẳng lặng chẳng đề cập đến. Thế nhưng trong lòng Takemichi cứ nhộn nhạo không yên, cậu không thích cảm giác này chút nào.
Cậu muốn biết Manjiro đang ở đâu.
Tại sao không đến gặp cậu?
Mà tại sao không trả lời tin nhắn của cậu?
Cái tên ngốc trẻ con bám rịt lấy cậu không buông, lúc nào cũng chạy đến ôm lấy cậu rồi dụi qua dụi lại như một con mèo lớn xác... Rốt cuộc là trốn đằng nào rồi?
Cái tên đầu vàng đó hẳn đang cảm thấy buồn lắm... lúc nào cũng chạy đến nơi nào đó một mình để giải tỏa cảm xúc.
Hơ nhưng mà sao mình lại nghĩ như thế... từ hồi mình và Manjiro gặp nhau, mình chưa thấy tên ngốc đó buồn bao giờ cơ mà nhỉ?
Đôi mắt xanh mở lớn, Takemichi không hiểu, thế nhưng chỉ là cảm giác như vậy thôi... Giống như kiểu mối liên kết giữa hai người cực kì quan trọng với nhau ấy, chỉ cần đối phương có chuyện gì sẽ vô thức lo lắng, bất an.
Nhìn thấy con thỏ nhỏ khóc Ran lại càng nóng ruột hơn, phút giây luống cuống khiến kẻ dẻo miệng như hắn cũng không biết phải làm sao, hắn lắp bắp dịu dàng trấn an một cách vụng về:
"Đừng khóc Michi, anh băng lại cho em... đừng khóc. Anh xin lỗi, em đừng khóc..."
Thật ra nói Takemichi không thay đổi so với dòng thời gian trước là nói dối. Tính cách, mùi hương hay cả khẩu vị đều như cũ, thế nhưng ở đây thì con thỏ nhỏ này lại vô cùng nhạy cảm với máu...
Lần đầu tiên Ran và Rindou phát hiện ra việc này là khi Takemichi bị chảy máu cam vì kiệt sức do ôn thi. Lúc ấy là nửa đêm, con thỏ nhỏ mặt mũi tái xanh lại cứ khóc toáng lên cầu cứu anh em nhà hắn cho đến khi máu ngừng chảy mới bình tĩnh lại.
Cảm giác nặng nề đè lên trái tim bé nhỏ của Takemichi, hàng mi cụp xuống đầy buồn bã. Từ hôm qua đến giờ cậu cứ có linh cảm chẳng lành nếu cứ để mọi chuyện tiếp tục diễn ra như thế này. Thế nhưng chuyện gì có thể xảy đến với một con quái vật mạnh mẽ như Sano Manjiro?
"Cứu tao với, Takemitchy."
-----
donate at:mb bank 0987838367
à há, định up 3 chap thế cơ mà 64 là chap cuối cùng trong máy tôi đã hoàn thành :))) mấy hôm nay bận lu bu không viết thêm được, nhưng Izana vẫn xác định tới công chiện với tui nhé
iu cả nhà nhìu, tiện đây nói luôn là không có char nữ nào trong TR bất hạnh hết :))))