Ăn, Ăn, Ăn, Kiếp Này Cho Cậu Ăn Đến Chết Luôn

Chương 8



15

Bị đưa vào cục cảnh sát, Trần Khí và mẹ anh ta có vẻ lương thiện hơn nhiều.

 

Sau khi luật sư dùng máy tính đưa ra chứng cứ tôi quay được, cảnh sát đến ký túc xá để kiểm tra cũng trở lại.

 

Trải qua điều tra, hộp chocolate kia đúng là của tôi.

 

Chỉ là, sau khi tôi ném chocolate vào thùng rác thì lại bị Trần Phương lặng lẽ nhặt về.

 

Thì ra là cô ta đã nhìn thấy quá trình tôi ném nó vào thùng rác.

 

Cô ta cho rằng tôi muốn tặng chocolate cho người khác ăn, trong lòng cảm thấy bất bình cho nên cô ta đã lặng lẽ theo tôi xuống lầu.

 

Nhưng không ngờ, tôi lại trực tiếp quăng nó vào thùng rác.

 

Đoán chừng là cảm thấy đáng tiếc nên Trần Phương nhìn xung quanh không thấy người, sau đó liền nhặt chocolate về.

 

Nhưng cô ta đã quên mất một vấn đề.

 

Ký túc xá của chúng tôi không có camera giám sát nhưng cửa ra vào dưới lầu thì có.

 

Mà vị trí của thùng rác, đang ở trong phạm vi của camera giám sát.

 

Cảnh sát đem hình ảnh theo dõi trong máy tính chuyển qua cho mẹ con Trần gia xem, mở miệng nói: "Thấy chưa, chuyện này không liên quan đến bạn học Chu người ta, là con gái mấy người nhặt đồ trong thùng rác rồi ăn nên mới vào bệnh viện đấy.”

 

Trần Khí lạnh mặt không nói gì.

 

Mẹ Trần Phương không cam lòng: "Sao lại không liên quan, không  phải thứ đó là do nó quăng sao?”

 

Cảnh sát đều bị loại lý do vô lại này của bà ta làm cho cạn lời.

 

Luật sư giải thích đúng lúc.

Đầu tiên, tôi vứt bỏ chocolate mà tôi không muốn ăn, hơn nữa tôi cũng không động tay động chân gì trong đó, cũng không phải là hành vi phạm pháp gì.

 

Tiếp theo, Trần Phương là một người trưởng thành có năng lực phán đoán và được hưởng bậc giáo dục đại học mà lại đi vào thùng rác nhặt đồ ăn, cho dù xảy ra chuyện thì cũng do bản thân cô ta chịu trách nhiệm.

 

Sau khi xác định tôi không có trách nhiệm, bố tôi liền mang tôi trở về trường học.

 

Lúc đó giáo viên hướng dẫn đang ở ký túc xá cùng Cố Duyệt và Lý Điềm để dặn dò chuyện giữ bí mật, vừa lúc gặp được ông ấy, tôi liền xin ông ấy nghỉ vài ngày.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -

16

Quản lý khuôn viên trường đại học không quá nghiêm ngặt như vậy.

 

Nếu có phụ huynh ký giấy cam đoan thì về nhà cũng rất thuận lợi.

 

Bối tôi vội vàng giúp tôi thu dọn đồ đạc, Lý Điềm đứng ở bên cạnh giữ chặt tôi, nhỏ giọng hỏi: "Thanh Thanh, sau này cậu không ở ký túc xá nữa sao?"

 

Tôi gật đầu.

 

Ở tiếp không chừng sẽ có thêm chuyện gì đó diễn ra.

 

Nghĩ đến tính cách của Lý Điềm, đấu với hai người còn lại trong ký túc xá thì chắc chắn cô ấy sẽ chịu thiệt.

 

Tôi thở dài một hơi sau đó thật lòng khuyên cô ấy: "Lòng người khó dò, nhân cơ hội  này cậu nên xin đổi ký túc xá đi!"

 

Về phần Cố Duyệt, sau khi thấy những hành động cô ấy làm ra ở bệnh viện tôi cũng lười khuyên.

 

Sau khi dọn ra khỏi ký túc xá, tôi còn muốn đi đặt khách sạn nhưng kết quả bố tôi trực tiếp đưa tôi đến một căn hộ.

 

Tôi vừa bước ra khỏi xe thì thấy mẹ tôi đứng ở cửa nhìn xung quanh.

 

Đợi sau khi xác nhận tôi không bị thương chỗ nào, bà ấy mới thở phào nhẹ nhõm xoa đầu tôi , oán trách nói: "Con bé này đúng là cứng đầu mà, mẹ đã sớm nói là nên mua nhà đi mà con không chịu, bây giờ con đã biết xã hội hiểm ác như thế nào rồi chứ?"

 

Tôi nhìn mái tóc xanh đen của bà ấy rồi đột nhiên nhớ đến kiếp trước.

Khi bố mẹ biết tôi rơi từ trên tầng cao xuống liền tức tốc chạy về trong đếm, sau khi nhìn t.h.i t.h.ể của tôi thì tóc của bọn họ liền trở nên bạc phơ sau một đêm.

 

Từ đó đôi vợ chồng già cứ sống một cách vô hồn như vậy rồi mất vì bệnh nặng.

 

Bây giờ nhìn thấy người mẹ trẻ trung của mình, tôi nhào vào vòng tay bà ấy.

 

Cũng may.

 

Đời này tôi còn kịp bảo vệ bản thân mình, cũng kịp bảo vệ tốt bố mẹ.

 

Mẹ dẫn tôi đi vào nhà trọ, nhờ thế tôi mới biết được bà ấy và bố tôi nhìn thấy tin nhắn tôi gửi liền bay về ngay bằng chuyên cơ.

 

Bố tôi dẫn luật sư đến đón tôi, còn bà ấy thì chọn nhà ở gần đó, bây giờ căn hộ đã chuyển sang tên tôi.

 

Cuối cùng, sau này tôi không cần phải đến ký túc xá chịu khổ nữa rồi!

 


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com