Ảnh Đế Bị Tôi Khui Scandal

Chương 2



4.

 

Chị Lý lao vào, mặt mày dữ tợn:

 

“Tưởng Miêu Miêu, em xem em làm cái trò gì thế hả! Thận hư, nứt hậu môn, tiết chế chút, em nói cái gì vậy hả?”

 

Tôi chớp mắt, ngơ ngác đáp: “Chẳng phải chị bảo em thể hiện cho tốt sao?”

 

“Nhưng cũng đâu bảo em nói toẹt ra thế đâu!”

 

Chị Lý đau đầu muốn chêc

- Các bạn theo dõi FB Love in small things để được thông báo khi có truyện mới nhé -

 

Hồi trước bảo tôi tham gia cuộc thi khiêu vũ, thành tích đội sổ.

 

Còn bị dân mạng chế giễu:

 

【Người ta nhảy là thuần khiết quyến rũ, còn cô là thuần khiết vô hồn.】

 

【Bà này thoái hóa khớp mấy năm rồi hở?】

 

【Tập phục hồi sau khi g/ã/y xương chậu à?】

 

【Cái kiểu uốn éo này, không có mười năm xuất huyết não thì không làm nổi đâu.】

 

Sau đó, bảo tôi tham gia show phối đồ cho người qua đường cho gần gũi đời thường, kết quả vẫn đội sổ.

 

Dân mạng lại tiếp tục cà khịa:

 

【Coi này, show thời trang trên QQ à?】

 

【Thiếu một màu thôi là không ra được hiệu ứng này đâu.】

 

【Boy phố girl phố à?】

 

【“Thời trang” đúng là một vòng luân hồi!】

 

【Ba đứa phong cách ngược đời à?】

 

【Gia tộc Táng Ái ra đường quậy phá rồi!】

 

【Haha, không ngờ có ngày còn được thấy gia tộc phong cách Shamatte* tái xuất giang hồ!】

 

(Shamatte: Phong cách thời trang với mái tóc dài sặc sỡ và trang điểm đậm; những người theo phong cách này thường mặc những bộ quần áo rất độc đáo và đeo đồ trang sức kỳ lạ; họ thích chụp ảnh tự sướng và thực hiện những động tác kỳ lạ trước ống kính máy ảnh)

 

…..

 

Bây giờ thì thôi, chẳng muốn nói nữa.

 

Tôi nghe chị ấy lải nhải về mấy cái “lịch sử đen tối” ấy, bất đắc dĩ ngoáy tai: “Thôi được, vậy giờ chị nói xem phải làm sao?”

 

“Chỉ còn cách chữa ngựa chêc thành ngựa sống thôi, biết đâu em lại lật ngược được tình thế thì sao? Nhưng mà, em không được mở mồm nói gì ở chỗ công cộng đâu đấy, mọi thông báo giải thích đều để công ty lo, nghe rõ chưa?!”

 

Tôi uể oải gật đầu.

 

Chị ấy tức mà không có chỗ xả.

 

Chị ấy luôn cảm thấy tôi chỉ có mỗi cái mã ngoài xinh đẹp, nhưng lại chẳng biết tận dụng lợi thế trời sinh này để tranh thủ cơ hội cho bản thân.

 

Còn tôi thì chẳng có chút chí tiến thủ nào.

 

Vì chuyện này, chị ấy thực sự thấy tiếc cho tôi.

 

Tôi thoáng nhận ra có gì đó không ổn, nghi hoặc nhìn sang, chỉ thấy mặt chị Lý xanh lè, quầng thâm mắt cũng đậm hơn.

 

Tôi khéo léo nói: “Chị Lý dạo này nên nghỉ ngơi nhiều vào, tốt nhất là đi kiểm tra gan xem sao.”

 

“Em tưởng em là thần y thật à?”

 

Chị Lý đảo mắt, chẳng thèm để tâm.

 

Kết quả là tối đó, chị ấy ngất xỉu, phải nhập viện.

 

Việc đầu tiên khi tỉnh lại.

 

Là gọi điện cho tôi:

 

“Em, em, em nói đúng thật đấy!

 

“Chị thật sự bị bệnh, giá mà chị nghe em sớm đi khám lấy thuốc uống, giờ đã chẳng phải nằm viện.”

 

Chị Lý tiếc nuối muốn chêc, nhưng chẳng mấy chốc, chị ấy lại bắt đầu buôn chuyện.

 

“Thế nên, chuyện của ảnh đế Giang là thật hả?”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -

“Ừm.”

 

“Trời ạ, đỉnh thật, giấu kỹ thế!”

 

Chị Lý hét lên một tiếng, rồi chủ đề lại lệch đi: “Miêu Miêu à, giờ chị biết phải sắp xếp công việc cho em thế nào rồi!”

 

Tôi “à” một tiếng, chẳng nói gì thêm.

 

Chị ấy cũng không để ý, tự bản thân hào hứng: “Yên tâm, lần này công việc tuyệt đối hợp với em!”

 

Cúp máy xong, tôi còn chưa nhận được lịch công việc từ chị ấy.

 

Thì đã nhận được điện thoại từ ảnh đế trước.

 

Đúng vậy, chính là ảnh đế bị tôi nói thẳng trên livestream rằng bị thận hư — Giang Dạ.

 

Tôi hơi tò mò, tự nhiên anh ta tìm tôi làm gì?

 

Chẳng lẽ muốn tôi ra mặt đính chính chuyện này?

 

Hay là muốn hỏi tôi cách chữa nứt hậu môn?

 

5.

 

Đúng là người ta không nên lỡ mồm.

 

Một khi thành thói quen, sẽ giống như tôi vậy.

 

Vừa bắt máy, lại tiện miệng hỏi luôn:

 

“Anh gọi tới là muốn hỏi tôi bí kíp chữa nứt hậu môn à?

 

“Nể tình anh là người giúp tôi khai trương lần đầu, tôi giảm giá cho anh nhé, phí khám 666, anh muốn quẹt thẻ, WeChat, Alipay hay trả tiền mặt?”

 

Giang Dạ nghiến răng: “Tôi không bị nứt hậu môn!”

 

Tôi ngoáy ngoáy tai: “Vâng vâng, anh không bị nứt hậu môn, anh chỉ cứng miệng thôi.”

 

“…”

 

Giang Dạ suýt nữa đập luôn cái điện thoại, chưa bao giờ anh ta mất bình tĩnh thế này.

 

Nghĩ đến bí mật mình giấu bao năm bị công khai phanh phui, anh ta tức đi/ê/n lên.

 

Giang Dạ nghiến răng: “Trưa mai, biệt thự Tĩnh Hải, gặp ở đó.”

 

“Khám riêng thì tính phí khác nhé.”

 

“Trong mắt cô toàn là tiền hả?!”

 

“Người không yêu tiền, trời tru đất diệt.”

 

Tôi rất thật thà, có thể không nói dối là không nói, mà ngay lúc này, cái hệ thống mê đọc tiểu thuyết bao năm bỗng dưng xuất hiện.

 

Nó như kiểu vừa nhớ ra sự tồn tại của tôi vậy.

 

Sau ba năm, nó giao cho tôi nhiệm vụ thứ hai.

 

【Trong vòng ba ngày, chữa khỏi bệnh cho một nghệ sĩ hạng A, hoàn thành nhiệm vụ, bạn sẽ nhận được ba năm tuổi thọ.】

 

Hồi đó, hệ thống giao nhiệm vụ đầu tiên là bảo tôi vào showbiz.

 

Sau đó, nó biến mất luôn.

 

Cũng vì thế mà tôi sống buông thả tới giờ, nhưng hôm nay, nhiệm vụ mới tới rồi.

 

Vậy thì hiện tại, đối tượng chữa trị tốt nhất chính là cái tên vịt chêc còn cứng miệng Giang Dạ này.

 

Cách cái điện thoại, tôi còn nghe được tiếng thở hậm hực của anh ta.

 

Tôi chớp mắt: “Nhắc nhở thân thiện, dễ cáu dễ giận sẽ làm bệnh nặng thêm đấy.”

 

“Tôi không bị nứt hậu môn!”

 

“Tôi đâu có nói nứt hậu môn.”

 

Giang Dạ cảm giác tối nay ngủ cũng sẽ mơ thấy cái m.ô.n.g luôn.

 

Mẹ nó, anh ta cúp máy cái “rầm”.

 

Tôi chẳng hề tức giận, thong thả nhắn tin bảo sẽ đến đúng hẹn.

 

Chị Lý quản lý tạm thời nằm viện, chị ấy cử Chu Chu tới giúp tôi.