Ánh Dương Sau Cơn Mưa Bụi

Chương 16



- Tốt. Thứ chúng ta cần tìm là bằng chứng về những giao dịch tài chính bất thường, những ghi chú về 'người bảo trợ', hoặc bất kỳ dấu hiệu nào cho thấy anh ta đang che đậy tội lỗi. Cô phải cẩn thận. Anh ta đang cảnh giác.

Linh Chi chờ Hoàng Minh đi tắm. Vừa nghe tiếng nước chảy trong phòng tắm, cô liền rón rén bước vào phòng sách. Căn phòng ngập mùi khói thuốc và cà phê nguội. Cô đảo mắt nhanh quanh phòng. Bàn làm việc bừa bộn giấy tờ.

Cô thở nhẹ, bắt đầu lục lọi. Ngăn kéo thứ nhất, chỉ toàn bút và sổ ghi chép. Ngăn kéo thứ hai... khóa. Cô liếc nhìn, cố nhớ xem Hoàng Minh thường để chìa khóa ở đâu. Trên chùm chìa khóa xe? Hay trong ví tiền?

Tiếng nước trong phòng tắm đột ngột nhỏ lại. Linh Chi giật mình, mồ hôi lạnh túa ra. Cô vội vàng đóng ngăn kéo lại, giả vờ xem sách trên kệ.

- Em làm gì ở đây vậy?

Giọng Hoàng Minh vang lên sau lưng, khiến cô suýt hét lên. Hắn đứng đó, chỉ quấn khăn tắm ngang hông, ánh mắt dò xét.

Carrot Và Tịch Dương

- À... anh... em... em chỉ... tìm cuốn sách thôi.

Linh Chi lắp bắp, chỉ bừa vào một cuốn sách trên kệ. Hoàng Minh nhíu mày.

- Sách gì giờ này? Sao không vào ngủ đi?

- Em... em không ngủ được.

Hắn nhìn cô chằm chằm, đôi mắt nheo lại.

- Em... có gì giấu anh không đấy?

Tim Linh Chi đập thình thịch trong lồng ngực. Cô cố gắng giữ bình tĩnh.

- Giấu gì đâu anh... Anh làm gì mà căng thẳng thế?

- Anh căng thẳng? Hay là em đang lén lút làm gì đó?

Hoàng Minh bước lại gần, nhìn thẳng vào mắt cô. Hắn đưa tay, định lấy điện thoại trong túi quần cô.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

- Điện thoại em đâu? Đưa anh xem!

Linh Chi lùi lại một bước.

- Sao lại xem điện thoại của em? Anh... anh không tin em sao?

- Tin? Sau những gì đã xảy ra sao? Anh không tin ai hết! Đặc biệt là sau khi con tiện nhân An Nhiên đó quay lại!

Hắn gằn giọng.

- Em có liên lạc gì với cô ta không? Có giúp cô ta phá hoại anh không? Nói thật đi!

Linh Chi cảm thấy sỉ nhục và tức giận. Hắn nghi ngờ cô đến mức này sao? Chỉ vì An Nhiên quay lại?

- Anh nói gì vậy! Sao em phải giúp cô ấy? Em là vợ anh mà!

Cô cố gắng phản bác, giọng điệu cho thấy sự tổn thương.

- Vợ? Vợ mà cứ lén lút thế này sao? Em có biết mấy ngày nay anh gặp rắc rối gì không? Toàn bộ là do cô ta! Và anh nghi ngờ... có người bên cạnh anh đang giúp cô ta!

Ánh mắt hắn nhìn cô đầy ngờ vực, gần như buộc tội. Linh Chi cảm thấy một luồng khí lạnh chạy dọc sống lưng. Hắn... đã bắt đầu nghi ngờ rồi.

- Anh đừng suy diễn lung tung! Em không biết gì hết!

- Không biết gì? Hay là giả vờ không biết? Em và cô ta... có liên quan gì đến nhau không?!

Cuộc đối chất ngày càng căng thẳng. Hoàng Minh càng lúc càng mất bình tĩnh, giọng nói cao lên, đầy vẻ hoảng loạn và buộc tội. Linh Chi thì cố gắng giữ bình tĩnh, nhưng trong lòng thì sợ hãi.

Cuối cùng, hắn không tìm thấy gì đáng ngờ trên người cô (vì cô đã giấu điện thoại dùng để liên lạc với An Nhiên ở chỗ khác), nhưng sự nghi ngờ trong hắn không hề giảm bớt. Hắn bắt đầu kiểm soát Linh Chi chặt chẽ hơn, thường xuyên kiểm tra điện thoại của cô, hỏi han về lịch trình của cô, và thậm chí còn yêu cầu tài xế riêng theo dõi cô khi cô ra ngoài.

"Mình phải cẩn thận hơn nữa." Linh Chi nghĩ.


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com