Cô soạn tin nhắn trả lời Linh Chi, giọng trấn an: "*Cố gắng bình tĩnh. Cô đã làm rất tốt. Bằng chứng này... đủ rồi.*"
Cô lưu trữ tất cả bằng chứng vào một nơi an toàn, sau đó xóa sạch mọi dấu vết trên điện thoại. An Nhiên ngồi đó, nhìn chằm chằm vào màn hình máy tính, nơi các file bằng chứng được lưu trữ. Cảm giác nguy hiểm thì vẫn còn đó, nhưng giờ đây, nó hòa lẫn với sự tự tin và một tia sáng rực rỡ trong mắt.
"Hoàng Minh," cô nghĩ thầm. "Anh nghĩ anh thông minh lắm sao? Anh nghĩ anh có thể giấu giếm mọi thứ sao?"
"Nhầm rồi."
Ván cờ này... cô đã thu thập đủ quân cờ để lật ngược thế cờ.
9
An Nhiên ngồi trong văn phòng, ánh mắt dán chặt vào màn hình máy tính. Bên cạnh cô, Linh Chi nhìn vẻ mặt điềm tĩnh của An Nhiên mà không khỏi hồi hộp.
- Chị chắc chứ, An Nhiên? Bằng chứng này... nếu lộ ra, sẽ là một quả b.o.m đấy. Không chỉ Hoàng Minh, mà cả tập đoàn của bố tôi cũng bị ảnh hưởng...
An Nhiên quay sang nhìn Linh Chi, giọng nhẹ nhàng nhưng đầy kiên định.
- Chúng ta không thể để hắn tiếp tục dấn sâu vào vũng lầy đó. Và để bảo vệ tập đoàn của bố cô, chúng ta phải loại bỏ khối u ác tính này càng sớm càng tốt. Đây là cách duy nhất để vạch trần hắn một cách hợp pháp và không cho hắn đường lùi.
Cô dừng lại một chút.
- Chúng ta sẽ chỉ 'thả' một phần nhỏ, đủ để gây sự chú ý. Giống như thả một viên sỏi xuống mặt hồ. Nếu nó tạo ra đủ gợn sóng, những con cá mập (ý chỉ cơ quan chức năng hoặc bộ phận kiểm toán nội bộ) sẽ tự động bơi tới điều tra.
- Nhưng... làm sao để gửi đi mà không bị phát hiện?
An Nhiên khẽ mỉm cười.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
- Cô quên tôi từng làm gì cho hắn sao? Những mối quan hệ 'đi cửa sau', những người quen trong các lĩnh vực 'nhạy cảm'... Tôi vẫn còn giữ liên lạc với vài người đáng tin cậy. Họ chỉ cần 'vô tình' nhặt được một thứ gì đó và gửi nó đến đúng nơi cần đến.
Cô nhanh chóng thao tác trên máy tính, mã hóa lại tập bằng chứng đã chọn lọc.
- Tôi sẽ nhờ một người bạn cũ, giờ đang làm trong ngành kiểm toán nhà nước. Anh ấy là người chính trực, sẽ không bao giờ nhắm mắt làm ngơ trước những sai phạm.
An Nhiên gửi đi email chứa bằng chứng đã mã hóa, kèm theo một lá thư tay được viết cẩn thận, chỉ dẫn nơi và cách "vô tình" tìm thấy thứ này.
- Xong. Bây giờ... chỉ còn chờ thôi.
Linh Chi cảm thấy căng thẳng tột độ. Cô biết đây là một bước đi mạo hiểm. Nếu thành công, Hoàng Minh sẽ sụp đổ. Nhưng nếu thất bại...
- Em... em lo quá.
An Nhiên đưa tay vỗ nhẹ lên mu bàn tay Linh Chi.
- Cô đã làm rất tốt khi thu thập được những bằng chứng đó. Phần còn lại, cứ để tôi lo. Giờ việc của cô là... cẩn thận. Hoàng Minh đang nghi ngờ cô đấy.
Vài ngày sau.
Carrot Và Tịch Dương
Hoàng Minh đang ngồi trong văn phòng, tâm trạng vẫn còn bực tức vì vụ mất dự án vào tay An Nhiên. Tiếng điện thoại bàn reo vang. Hắn bắt máy.
- Alo?
- Giám đốc Hoàng Minh? Xin mời anh đến phòng họp tầng 20 ngay lập tức. Có vài vấn đề cần anh giải trình.
Giọng nói bên kia lạnh lùng, là từ bộ phận Kiểm toán Nội bộ của tập đoàn. Hoàng Minh nhíu mày.