Ánh Dương Sau Cơn Mưa Bụi

Chương 20



- Anh đang tự đào hố chôn mình đấy, Hoàng Minh. Chúng tôi cần sự thật, không phải những lời vu khống vô căn cứ.

Hoàng Minh bị tạm giữ để tiếp tục giải trình, hắn vẫn gào thét, cố gắng đổ tội cho An Nhiên.

Tại căn hộ của mình, An Nhiên nhận được tin nhắn từ Linh Chi: "*Chị ơi, anh ấy đang bị điều tra nội bộ. Bố em cũng có mặt. Anh ấy hoảng loạn lắm, còn... còn cố gắng đổ lỗi cho chị nữa.*"

An Nhiên đọc tin nhắn, khóe môi khẽ cong lên. Bước đầu đã thành công. Viên sỏi đã tạo ra gợn sóng. Bây giờ, những con cá mập sẽ bắt đầu công việc của chúng.

Cô nhắn lại cho Linh Chi: "*Cố gắng giữ bình tĩnh. Đừng nói gì lung tung với Hoàng Minh. Bố cô... ông ấy có vẻ tin lời hắn không?*"

Linh Chi trả lời ngay: "*Không. Bố em không tin anh ấy. Ông ấy rất giận. Ông ấy nói anh ấy đang tự hủy hoại bản thân.*"

"Tốt." An Nhiên nghĩ thầm. Ít nhất Sếp tổng vẫn còn lý trí.

Cô biết, việc Hoàng Minh đổ lỗi cho cô là điều không tránh khỏi. Hắn là kẻ hèn nhát, luôn tìm cách đẩy trách nhiệm cho người khác. Việc này càng khẳng định bản chất thật của hắn.

Nhưng cô cũng biết, bây giờ Hoàng Minh đã nhận ra cô là người đứng sau chuyện này. Hắn sẽ không để yên. Sự tuyệt vọng và sợ hãi có thể khiến hắn làm những chuyện điên rồ hơn nữa.

Cả cô và Linh Chi... đều đang gặp nguy hiểm lớn hơn bao giờ hết.

An Nhiên đứng dậy, bước ra ban công. Gió đêm thổi qua, lạnh lẽo. Con đường trả thù này... còn rất dài và đầy chông gai.

[TING!]

Điện thoại rung lên. Một cuộc gọi đến từ một số lạ. An Nhiên nhìn số điện thoại, không nhận ra. Cô do dự một lát, rồi quyết định bắt máy.

- Alo?

Giọng nói đầu dây bên kia trầm thấp, lạnh lẽo, mang theo một áp lực vô hình.

- Là cô An Nhiên sao? Tôi nghe nói cô đang tìm hiểu về... những chuyện không nên biết.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

An Nhiên sững người. Giọng nói này... không phải của Hoàng Minh. Giọng nói này... mang theo một sự nguy hiểm... lớn hơn nhiều. Có phải là...?

- K.A.?

An Nhiên hỏi ngược lại, giọng hơi run lên, nhưng vẫn giữ được sự bình tĩnh.

Đầu dây bên kia im lặng một lát. Rồi một tiếng cười khẩy vang lên, lạnh lẽo như đến từ địa ngục.

- Cô gái thông minh. Đúng là đồ đệ của Hoàng Minh có khác. Nhưng... cô đang chơi với lửa đấy. Và lửa này... đủ sức thiêu rụi cô thành tro bụi. Đừng tưởng chỉ dựa vào vài mảnh vụn là có thể lật đổ được tất cả.

Tim An Nhiên đập mạnh. Hắn... người bảo trợ bí ẩn... đã xuất hiện rồi sao?

- Tôi không dựa vào mảnh vụn. Tôi dựa vào sự thật.

An Nhiên đáp lại, giọng đã lấy lại được sự kiên định.

- Sự thật à? Thứ đó... rất rẻ mạt trong thế giới này.

Giọng nói đó mang theo sự chế giễu.

- Tôi cho cô một cơ hội cuối cùng. Dừng lại. Quên hết mọi chuyện đi. Nếu không... hậu quả... sẽ không ai lường trước được đâu.

- Hậu quả sao?

An Nhiên cười lạnh.

Carrot Và Tịch Dương

- Thứ tôi đã mất... không gì có thể bù đắp được. Và thứ anh ta và ông... đã làm... tôi sẽ không bao giờ quên. Các người nghĩ có thể dễ dàng thoát tội sao?

Đầu dây bên kia lại im lặng. Sự im lặng đáng sợ hơn bất kỳ lời đe dọa nào.

- Được lắm. Cô gái trẻ. Cô đã chọn con đường khó khăn nhất rồi đấy. Hãy chờ xem...

Tiếng 'tút' dài vang lên. Cuộc gọi bị ngắt.


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com