Ảnh Giới

Chương 298: Bạch Tuộc Khổng Lồ



Trưng Nữ tức giận gõ vào đầu nó.

"Em suốt ngày chỉ biết ăn thôi."

Hải Vân Nga thì lắc đầu rồi bảo.

"Chúng tôi gọi cá voi là cá ông vì chúng rất tốt.

Tôi sẽ đi tới nói chuyện với nó.

Hi vọng nó đồng ý trở chúng ta đi."

Nói rồi cô nhảy xuống nước bơi qua chỗ cá voi.

Hai bên giao lưu cái gì mà chúng tôi chỉ nghe thấy tiếng “ chít chít éc éc”.

Sau một lúc Vân Nga quay lại cùng con cá voi con.

Cô nói.

"Nó cảm ơn mọi người vì giúp nó báo thù cho mẹ.

Nó sẽ giúp chúng ta đi tới đảo Vạn Xuân."

Chúng tôi vui mừng vì vấn đề cứ vậy đã được giải quyết.

Huyết Hưng lại gần xoa đầu con cá voi nói.

"Cảm ơn ngươi."

Con cá voi như biết người đã giết chết cá giáp sắt là Huyết Hưng nên cọ cọ đầu lại như đang cảm ơn.

Vậy là chúng tôi lần nữa lên lưng cá voi, tiếp tục cuộc hành trình.

Vân Nga và Yết Kiêu thì ngồi trên đầu liên tục nói về con đường sẽ phải đi để tới Đảo Vạn Xuân.

Hai người họ đều yêu biển nên có rất nhiều chuyện để nói.

Vậy là quanh tôi như có ba đôi phát cơm chó mỗi ngày.

Dưới sự chỉ dẫn của Yết Kiêu và Vân Nga, chúng tôi rất nhanh tìm tới một nơi gọi là Thác Nước Trên Trời.

Chúng tôi không hiểu sao lại có một dải đất mọc cao ở giữa biển mà nước bên trên chảy xuống như thác nước.

Nó như một bức tường chắn ngang mọi con đường đi.

Trưng Nữ hỏi Vân Nga.

"Có các nào đi qua Thác Nước Trên Trời này không?"

Vân Nga lắc đầu.

"Thác nước này rất cao và con nước thì chảy ngược.

Trừ phi có thể bay lên cao nhưng ở đây lại là hải vực nên pháp tắc phi hành bị hạn chế rất nhiều."

"Vậy có cách nào không?"

Trưng Nữ lại hỏi.

Thấy vậy, Vân Nga mới cười cười.

"Tất nhiên là có rồi."

Rồi cô lấy bản đồ ra chỉ vào một nơi.

"Ở dưới thác nước, chỗ này có một lối đi ngầm.

Chỉ cần bơi qua đây thì chúng ta có thể đi qua."

Nghe vây chúng tôi đều cảm thấy thở phào.

Quả nhiên có người cá dẫn đường ở trên biển là tốt nhất.

Rất nhanh chúng tôi nhanh chóng đi tới vị trí thác nước được đánh dấu trên bản đồ.

Vân Nga đi xuống thăm dò.

Bên trên chúng tôi đang vui vẻ trò chuyện thì chợt Vân Nga ngoi lên hô lớn.

"Mọi người cẩn thận.

Mau rút lui."

Lúc này chúng tôi thấy có mấy cánh tay đang đuổi theo Vân Nga.

Huyết Hưng trực tiếp dùng gươm quang chém đứt rồi kéo Vân Nga rời đi.

Khi lùi tới nơi an toàn thì Trưng Nữ mới hỏi.

"Có chuyện gì vậy?

Những cái tay đó là sao?

Vân Nga thở dốc rồi nói.

"Đó là Bạch Tuộc Ma Thủ.

Mỗi xúc tu của nó là vô số cái tay và đặc điểm đáng sợ là chém mãi không hết.

Hiện nó đã chiếm lối thông đạo làm ổ rồi.

Chúng ta muốn đi qua e là phải tiêu diệt nó."

Chúng tôi nghe vậy thì vô cùng mệt mỏi nhưng rồi cũng cố gắng hỏi thêm thông tin về con bạch tuộc này.

Theo truyền thuyết thì con bạch tuộc này vốn là sinh linh bị quỷ hóa.

Thân nó có hình dạng người nhưng chân lại biến thành vô số xúc tu.

Những xúc tu này lại có hình dạng phía đầu là những cái tay.

Điều đáng sợ là những cái tay này sẽ có thể tái tạo khi bị chém đứt.

Lượng xúc tu lại nhiều đến đáng sợ.

Đó là lí do gần như không có sinh vật nào là đối thủ của nó.

Nếu phải tiêu hao thì nó là vô địch.

Nó về công kích thì những xúc tu kia có thể siết chết mọi con mồi.

Thân xác của nó cũng khổng lồ tới mức đáng sợ.

Nghe nói nó cáo tới 50 mét, mỗi xúc tu đều lớn như cơ thể của một người trưởng thành.

Trên những xúc tu ngoài tay còn có những con mắt khiến cho mọi con mồi nếu vô ý đi vào địa bàn của nó đều lành ít dữ nhiều.

Sau khi nghe xong truyền thuyết về Bạch Tuộc Ma Thủ, chúng tôi trầm mặc rất lâu.

Sau đó Trưng Nữ, Huyết Hưng rồi Bạch Tượng, Quang Long đều nhìn về phía tôi hỏi xem nên làm gì.

Bạch Tượng mất nết nói.

"Anh Đại Việt, anh là người nhiều mưu hèn kế bẩn nhất, anh cho ý kiến đi."

Trong đầu tôi cũng có nghĩ ra câu chuyện thần thoại ở kiếp trước nhưng giờ phải làm sao vẫn cần tính toán thêm.

Sau một hồi tôi đưa ra kế hoạch.

"Những cá xúc tu kia tuy nhiều nhưng từ công kích khi trước của Huyết Hưng thì nó không hề mạnh một chút nào.

Huyết Hưng sẽ đảm nhận việc tấn công.

Về chuyện chúng có thể mọc ra, tái sinh thì phải nhờ Quang Long thiêu đốt, đóng băng lại.

Tuy nhiên nó ở dưới nước thành ra chúng ta không dễ động thủ nên vẫn kế hoạch cũ.

Chúng ta phải nhờ Bạch Tượng kéo nó lên bờ.

Tuy nhiên đối thủ lần này có số lượng xúc tu không ít nên cũng cần sự hỗ trợ bên ngoài khi cần thiết.

Sau khi mọi người bàn bạc thêm chi tiết thì họ cũng rất nhanh đồng tình với kế hoạch đại khái của tôi.

Chúng tôi chuẩn bị một chút rồi lần nữa để Bạch Tượng bay tới.

Bạch Tượng chọn một chỗ đứng chác chắn trên thác nước đã được Trưng Nữ tạo ra rồi bắt đầu vươn vòi to, dài xuống nước.

Quả nhiên những xúc tu của Bạch Tuộc Ma Thủ lập tức cuốn lấy.

Bạch Tượng vui mừng.

"Mọi người ơi em câu được bạch tuộc rồi.

Nhìn em kéo nó lên nè."

Rồi Bạch Tượng ra sức kéo lên.

Nhưng sức mạnh của Bạch Tuộc Ma Thủ cũng không yêu chút nào.

Những cái tay bị kéo ra khỏi mặt nước thì không sao kéo lên nữa.

Thậm chí Bạch Tượng còn có dấu hiệu bị kéo ngược.

Nó sợ hãi kêu gào.

"Ối, ối, anh chị ơi, cứu voi với."

Tôi lập tức ra lệnh cho Huyết Hưng.

"Cậu đi chém bớt xúc tu đi.

Đừng cho nó thấy chúng ta quá mạnh mẽ mà không mắc bẫy."

Huyết Hưng nghe xong thì lập tức bay ra rồi vung gươm chém bớt vài cái xúc tu.

Quả nhiên sau đó Bạch Tượng lại có thể kéo bình thường.

Nhưng ngay lúc này, trên những xúc tu kia mọc ra vài con mắt.

Thấy con mồi béo là Bạch Tượng thì từ dưới nước hàng trăm xúc tu khác lao ra.

Mấu chốt là cơ thể của nó vẫn dưới mặt nước nên chúng tôi vẫn không dám động thủ.

Ở đó chỉ có Huyết Hưng đang cố gắng ngăn cản vài cái tay.

Bạch Tượng cũng vội hóa lớn thêm, mặc giáp xương để phòng ngự rồi lại ra sức kéo.

Hai bên giằng co hồi lâu khiến co con Bạch Tuộc Ma Thủ cũng mất kiên nhẫn.

Nó trực tiếp ngoi lên khỏi mặt nước.

Quả nhiên là thân người nhưng phần dưới được tạo bởi vô số xúc tu.

Một con quái vật cao tới 50 mét khiến chúng tôi tự thấy mình nhỏ bé vô cùng.