Cảnh tượng được quay lại và chiếu đi khắp nơi có cây tồn tại chứ không chỉ dừng lại ở Thụ Thần.
Đầu tiên là cảnh tượng của Trưng Nữ.
"Ta là Trưng Nữ, là công chúa, con gái của hoàng đế Trần Nhân.
Vì sự tồn vong của nhân tộc ta khẩn cầu sự giúp đỡ của toàn bộ nhân tộc."
Sau đó là Huyết Hưng lên sóng.
"Ta là bá tước Huyết Hưng.
Ta biết hiện số lượng tộc nhân ma cà rồng và ma sói có thể tham chiến đã không còn nhiều.
Nhưng ta hi vọng những ai còn có thể chiến đấu hãy đứng lên.
Hãy chiến đấu bằng cái răng, cái móng cuối cùng vì sự tồn vong của tộc quần."
Thụ Thần lại chiếu hình ảnh sang vị trí của Thổ Lĩnh.
"Ta là Thổ Lĩnh, là tân vương của tộc người lùn.
Ta biết vị vương trước đó đã khiến cho tộc nhân mất đi niềm tin.
Hắn đã bắt con dân tộc ta phải liều mạng làm việc, khiến mọi người không còn muốn ra sức vì quần tộc.
Nhưng lần này là mối hoạ diệt vong.
Sự đau khổ sẽ lan tới con cái, vợ con, người thân của mọi người.
Vì thế, hỡi những người lùn cùng khổ.
Hãy tới đây chiến đấu vì tương lai của chính gia đình mình đi.
Làm ơn."
Rất nhanh lời kêu gọi của Thổ Lĩnh được phát đi.
Lần nữa hình ảnh lại quay sang chiếu về Lâm Lĩnh.
"Ta là tân vương của tinh linh tộc.
Trước đó cuộc chiến vương quyền đã khiến tộc ta tổn thất nghiêm trọng.
Nhưng tôi biết ở một nơi nào đó ngoài kia, vẫn có nhưng tinh linh tài ba đang phiêu lưu.
Xin hãy trở về cứu lấy tộc quần."
Sau nhưng lời nói đó, hình ảnh rất nhanh chiếu qua chỗ Vũ Xuân Hương.
Cô giờ cũng đã là tân vương của tộc người chim.
Cô đưa thanh kiếm rực sáng lên trời mà hét lớn
"Tộc người chim ta đời đời kiêu ngạo.
Mặc dù như vậy sẽ bị các tộc khác ghét bỏ.
Nhưng sự kiêu ngạo và dũng khí đã ăn sâu vào máu thịt của chúng ta.
Nay tồn vong chủng tộc đã cận kề.
Ta thà chết cũng phải chiến đấu tới cùng.
Hỡi các tộc nhân đang lưu lạc.
Nếu còn chút kiêu gạo của tộc người chim thì hãy đứng lên và chiến đấu.
Hãy sát cánh với ta để giành lại vinh quang của thần."
Dưới sự kêu gọi của các tân vương khiến nhiệt huyết của các chủng tộc lần nữa sục sôi.
Ở một nơi nào đó.
"Chào anh em nha.
Chiến trường đang vẫy gọi tôi rồi."
Lại có người ở nơi nào đó.
"Ta là một phù thuỷ, tuy không mạnh mẽ nhưng sức mạnh càng nhiều thì trách nhiệm càng lớn.
Các trò hãy cứ học tập cho tốt.
Tôi phải đi chứng minh nhân tộc không hề yếu ớt đây."
Ở một dung nham đỏ rực.
"Vợ à, con à, anh xin lỗi.
Anh cần phải đi thôi.
Tân Vương nói đúng.
Những người như anh nếu mà đều không đứng ra chiến đấu thì ai sẽ là người bảo về vợ và con.
Yên tâm, anh sẽ trở về mà."
Ở một khu rừng.
"Cha, mẹ, con xin lỗi.
Con gái bất hiếu nhưng đứng trước sự diệt vong của tộc quần thì những người như con cần trở về.
Con không muốn sau này sẽ không có một đất nước thuộc về con, thuộc về tinh linh tộc tồn tại.
Ở một cái hang xa lạ.
"Những cái răng, cái vuốt này đã không còn sắc bén nữa rồi.
Đã đến lúc kết thúc cuộc sống nhàm chán này rồi.
Chết trên chiến trường sẽ hơn chết trong sự đói khổ, chết trong sự bất lực."
Ở một ngọn núi cao.
"Haha, chiến trường sẽ là nơi ta thể hiện chính mình.
Một đám tộc quái yếu ớt hãy nến trải sự đáng sợ của tộc người chim đi.
Ta sẽ lần nữa lấy lại hào quang của thần và rửa sạch nhục nhã trước đây bị con rồng khốn khiếp kia lấy mất."
Những câu nói như vậy ở đâu đâu cũng có.
Nhưng tộc nhân mạnh mẽ của các tộc lần lượt đi tới các Thụ Thần để được dịch chuyển tới chiến trường.
Những thân ảnh của các tộc lần lượt suất hiện khiến tất cả cảm động và không thể kìm lại nhiệt huyết.
Trưng Nữ nhún mình nhãy lên Bạch Tượng.
"Hỡi nhân tộc, hãy chiến đấu cùng với ta vì tương lai dân tộc."
Nói ròi Bạch Tượng bọc mình trong giáp xương lao ra ngoài.
Trương Nữ cầm trường tiên điên cuồng mà quất xuống.
Mỗi một kẻ địch trên chiến trường dính đòn đều bị tạm thời hoá đá.
Ngay lúc đó thì Bạch Tượng húc vỡ hoặc giẫm nát.
Các kỵ sĩ nhân tộc cũng nhanh chóng lao lên theo bước Trưng Nữ.
Các phù thuỷ ở phía sau không ngừng tiến hành sử dụng ma pháp hỗ trợ.
Họ biến tộc quái thành cóc, họ biến chúng thành bù nhìn rơm, họ khiến công kích nhân tộc trong chốc nát trở lên mạnh mẽ.
Huyết Hưng cũng không kém cạnh.
Hắn đưa gươm lên trời.
"Hỡi những sinh linh bóng đêm.
Máu thịt kẻ thù đang đợi chúng ta ngoài kia.
Hãy cũng ta ra ngoài đó thoả mãn những khát khao trong lòng."
Nói rồi Huyết Hưng bay ra.
Sau lưng hắn xuất hiện một mặt trăng đỏ.
Cậu ta bước đi một cách nhẹ nhàng nhưng đi tới đâu thì tộc quái bị gươm mang chém gục đến đó mà không hề có một chút phản kháng.
Ánh trăng đỏ như khiến không gian trở nên đặc quánh.
Hắn như một tử thần đang từng bước, từng bước vào chiến trường gặt hái sinh mệnh.
Cách tộc nhân người sói và ma cà rồng thấy vậy thì hai mắt đỏ rực.
Họ cũng lao vào chiến trường theo gót Huyết Hưng.
Quang Long cũng không chịu yêu thế.
Hắn cười lớn.
"Haha, chiến đấu cấp bậc này không thể thiếu Quang Long ta được."
Nói rồi hắn bay vút lên cao rồi tìm một chỗ có nhiều tộc quái nhất mà đáp xuống.
Kình lực mạnh mẽ khiến tộc quái một khu vực bay ngược mà ra.
Nhiều con ở trung tâm còn trực tiếp chia năm xẻ bảy.
Sau đó Quang Long như một vị thần mà càn quét.
Mỗi cú đấm của hắn có thể khiến đầu một tộc quái bạo nổ.
Mỗi cũ đá cũng có thể khiến chúng bay đi.
Hắn như hổ vào bày dê liên tục đồ sát.
Sự khủng bố của Quang Long khiến sĩ khí liên mình thất tộc tăng vọt.
Lúc này một tinh linh bước ra khỏi công không gian.
Sau lưng hắn có một hư ảnh cây cung và đôi mắt đan xen vô cùng đẹp.
Đôi mắt hắn lạnh lùng đầy uy nghiêm.
Cơ thể hắn cao gầy, tóc vàng, mũi cao.
Hắn đứng đó mà giống như hắn mới là chúa tể của tinh linh tộc chứ không phải Lân Quyền.
Tôi nhìn thấy hắn chợt nhớ tới chiếc nỏ thần đã trôm được của tinh linh tộc.
Tôi lập tức lấy ra ném cho hắn.
"Đây là đồ của tinh linh tộc."
Hắn bắt lấy nỏ thần nhưng lại không nói một lời mà chỉ nhìn tôi gật đầu.
Rồi hắn tụ lực lên nỏ thần.
Đầu nỏ sáng lên sau đó có cả trăm mũi tên bắn ra.
Điều kì lạ là mỗi mũi tên đều nhắm chuẩn một tên tộc quái mà tìm tới.