Anh Thật Đáng Sợ Mà

Chương 35



Chương 35

 

 Vũ Đình thanh tỉnh lại, cơn đau đớn từ tay truyền đến, mồ hôi cô tuôn ra khiến cho tóc dính vào gương mặt, Tống Từ Sơn vẫn ngồi yên trên ghế, vệt m.á.u kéo dài từ bàn cậu ta ngồi đến tận giường cô. 

 

“Cô tỉnh lại rồi hả, báo cô một tin vui, có người sắp cứu cô rồi, cơn ác mộng này sắp kết thúc”

 

“Còn một điều nữa chưa báo cô, coi như giúp cô xả chút thù hận với con khốn kia, tôi đã tung hết clip nóng cũng như bóc trần sự thật năm đó trên mạng rồi, giờ con khốn đó ai ai cũng được ngắm nhìn cơ thể của nó, cô bớt giận hơn chưa?”

 

Cậu ta kéo ghế mở clip nóng của Chu Phượng Vũ và Bùi Vĩ Trí, còn có cả của Vương Lâm, cậu ta rất hào hứng còn kể cho cô nghe, vì sao lại có được đoạn clip nóng này.

 

“Tên Bùi Vĩ Trí giữ lại đoạn phim nóng này để uy h.i.ế.p cô ta, tôi có thương lượng với hắn, nếu hắn chịu đưa cho tôi khi bị bắt tôi sẽ nhận hết tội về mình, lúc hắn bị trói còn nói là nhà họ Lục không thương lượng với hắn thì tôi cứ tung lên mạng, hắn sẽ cho thanh danh con gái nhà họ tan nát”

 

Cô giật mình khi thấy đoạn phim, vậy Chu Phượng Vũ sẽ phát điên mất, cô ta chắc chắc không giữ nổi bình tĩnh mà làm ầm lên.

 

 “Lát nữa chúng ta cũng gặp lại cô ta đó, tôi đoán cô ta chưa biết vụ này đâu, nhà họ Lục chắc chắn giấu cô ta kĩ lắm đấy, nhưng tôi sẽ nói cho cô ta biết để xem cô ta đau khổ thế nào”

 

Tống Từ Sơn vừa kể hăng say, miệng cậu ta nở nụ cười sung sướng. Bên ngoài có tiếng cano, cậu ta đứng vụt dậy cảnh giác nhìn qua cửa sổ của thuyền, nhìn thấy rõ có hai bóng phía xa xa, ánh mắt Tống Từ Sơn hài lòng.



 

Cầm khẩu s.ú.n.g lên nạp đạn, cậu ta đi về phía Vũ Đình kéo cô đứng dậy, chân cô xiêu vẹo không đi lại được, cậu ta liền vác cô lên vai, tay cầm s.ú.n.g cùng chiếc túi có cái kéo và ngón tay của Vũ Đình, đi thẳng ra ngoài.

 

Mưa bên ngoài rất lớn, nước tạt khiến Vũ Đình không thể mở nổi mắt, bụng quặn đau do bị vác trên vai của cậu ta, đến sát thành boong tàu, cậu ta thả cô xuống dưới ngay chân mình, hai hình bóng đang lên tàu là Lục Tử Sâm và Chu Phượng Vũ.

 

Vừa đặt chân lên đến nơi, Lục Tử Sâm nhanh chóng quan sát địa hình,đây là một con tàu đánh bắt nhỏ, xung quanh thành tàu không có lan can, trên boong tàu có vài chiếc thùng, cả con tàu lắc lư liên tục do sóng biển lớn đánh vào.

 

 Trái tim Lục Tử Sâm đập liên hồi, anh đưa mắt tìm bóng dáng của Vũ Đình, bất thình lình giọng nói lạnh lùng của Tống Từ Sơn vang lên. 

 

“Lôi con đ.i.x đó qua đây”

 

Cậu ta đứng gần cuối boong tàu , bên cạnh chân cậu ta là Vũ Đình, cô bị thương ở tay, cả người nằm rạp xuống sàn tàu, dưới sàn là một chiếc túi vải đỏ đẫm máu.

 

 Loáng thoáng anh nhận ra, trong chiếc túi đó có chiếc kéo và ngón tay của Vũ Đình, trái tim như bị ai đó bóp nghẹt lại, anh bình tĩnh kéo Chu  Phượng Vũ đến gần cậu ta.

 

 “Tôi đã đưa con bé đến đây, Tống Từ Sơn là chúng tôi có lỗi với cậu, đừng lôi người không liên quan vào, con bé đến đây để nói lời xin lỗi với cậu” 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -

 

Chu Phượng Vũ thấy vậy, cô ta vội lên tiếng. 

 

“Tôi xin lỗi, tôi không cố ý bạo hành em gái anh, tôi là có bệnh mới vậy”

 

“Im mồm, tao không muốn nghe lời xin lỗi giả tạo từ một con đ.i.x như mày”

 

Cô ta kìm lại cơn tức giận, ánh mắt sắc bén nhìn người đang nằm dưới đất, lòng cô ta tràn ngập hả hê với sự thảm hại của Vũ Đình hiện tại, Tống Từ Sơn bắt được ánh mắt đó của cô ta, cậu ta cười khẩy. 

 

“Tao không cần mày xin lỗi, giờ đây nếu mày tự cạo đầu mày, rồi lấy d.a.o tự rạch mặt, sau đó uống nước bẩn từ cống, có khi tao sẽ suy nghĩ tha thứ cho mày”

 

Mặt Lục Tử Sâm vô cùng căng thẳng, anh vẫn đang chờ thời cơ để ra tay với cậu ta, Vũ Đình không động đậy làm anh vô cùng sốt ruột.

 

 Chu Phương Vũ nổi giận, cô ta chưa bao giờ bị xúc phạm như vậy, xin lỗi rồi mà còn muốn được nước làm tới hay sao, đã thế cô ta cố tình chọc giận xem hắn tính làm gì được. 

 

“Tôi đã nói, mình có bệnh mà, chỉ tại em gái anh xui xẻo đúng lúc tôi phát bệnh”

 

“Em đừng nói nữa” Lục Tử Sâm quát lên.

Gác Xép Của Tiếu Tiếu

 

“Con khốn mày còn dám nhắc em tao, mày nghe đây trước khi mày chết, tao để mày biết một tin, tao đã cho cả thiên hạ xem mày l.à.m t.ì.n.h với trai, mày hãy c.h.ế.t trong nhục nhã đi” 

 

Cậu ta giơ khẩu s.ú.n.g lên nhằm thẳng Chu Phương Vũ định bắn, Vũ Đình dưới đất tỉnh lại đột ngột gạt mạnh chân cậu ta.

 

Tống Từ Sơn ngạc nhiên, cả thân hình ngã về phía trước, nhưng vẫn kịp nã đạn trúng n.g.ự.c Chu Phượng Vũ. 

 

“Đoàng , đoàng”

 

Lục Tử Sâm thấy đạn không b.ắ.n lệch khỏi n.g.ự.c Chu Phượng Vũ, lập tức lao đến đè người Tống Từ Sơn xuống, cả người cậu ta bị ghì dưới sàn, nhận liên tiếp hai cú đ.ấ.m từ Lục Tử Sâm.

 

Nhanh chóng tỉnh táo lại, cậu ta đỡ được đòn đánh của anh, lật ngược tình thế để đánh lại, bất chợt tàu nghiêng hẳn một bên, khiến cả 4 người trên tàu đều lăn về một phía.

 

Tống Từ Sơn bị ngã qua một góc, trán đập mạnh vào thanh cột buồm ứa máu, bất ngờ Lục Tử Sâm đá mạnh vào bụng cậu ta, chiếc tàu lắc lư liên tục khiến mọi hành động trở lên khó khăn.

 

 Lục Tử Sâm nằm nhấn đè cả người cậu ta xuống sàn, nghĩ về Vũ Đình cơn giận giữ bao trùm lấy Lục Tử Sâm, anh muốn g.i.ế.c c.h.ế.t chàng trai trước mắt.