Ảo Tưởng Sức Mạnh

Chương 4



Khi lướt đến phần bình luận có người hỏi làm thế nào để có được những thứ này, Giang Nhã Nhược thản nhiên để lại bình luận: "Kiếp sau nhớ đầu thai vào một gia đình giàu có là được thôi nha."

 

Tôi bật cười, giải thích với bạn: "Cô ta là con gái của người giúp việc nhà tớ, ăn mặc, ở lại đều dùng đồ của nhà tớ."

 

"Má ơi, vậy đây chẳng phải là cô ta đang mạo danh cậu để giả làm tiểu thư nhà giàu sao?"

 

Bạn thân tôi phẫn nộ, xắn tay áo lên: "Có cần tớ tìm người giúp cậu dạy cho cô ta một bài học không?"

 

Tôi nhếch mép cười: "Không cần, vẫn chưa đến lúc."

 

Kịch hay phải để dành đến cuối mới thú vị. Hai đứa tôi đang mải mê xem Weibo của cô ta. Thì bất ngờ, từ phòng bên cạnh lại vọng đến những âm thanh vô cùng chướng tai.

 

Tiếng đồ đạc va chạm, tiếng thở dốc của cả đàn ông và phụ nữ. Khiến mặt tôi nóng bừng.

 

"Anh Văn Hiên, hôm nay anh lạ lắm đó!"

 

"Bảo bối~ tập trung nào."

 

"Huhu, nếu không phải con nhỏ Khương Thù đáng ghét kia trở về, chúng ta đâu cần phải lén lút ra ngoài thế này... Anh Văn Hiên khi nào mới đưa em về nhà anh?"

 

Tiếng động của người đàn ông khựng lại một nhịp. Rồi tôi mới nghe rõ anh ta nói: "Đợi khi nào chiếm được cơ nghiệp của nhà họ Khương, anh đá con Khương Thù đó đi rồi tính."

 

Thật là chuyện quái quỷ gì vậy. Tôi cứ chăm chỉ làm ăn, sao đột nhiên lại trở thành cái gai trong mắt đôi gian phu dâm phụ này?

 

Tôi giật mạnh chiếc mặt nạ trên mặt xuống. Lập tức xông thẳng sang phòng bên cạnh, một chân đạp tung cánh cửa phòng của bọn họ!

 

"Á!!!"

 

Giang Nhã Nhược váy trắng trễ nải, vội vàng hét lên che ngực. Còn Tiền Văn Hiên đang cao hứng, bị tôi làm cho giật mình suýt chút nữa thì trẹo cả lưng.

 

"Khương Thù, sao cô lại ở đây?" Anh ta cười đầy tự tin thái quá: "Yêu tôi đến phát điên rồi à? Đến mức chơi cả trò theo dõi này cơ đấy."

 

Tôi mỉa mai đáp trả: "Hôm nay tôi không xem lịch, ra đường gặp phải đôi chó. Còn cả một đôi."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -

Giang Nhã Nhược lập tức giở giọng điệu trà xanh: "Chị ơi! Là Nhược Nhược không tốt..."

 

Nhưng Tiền Văn Hiên lại rất thích thú, lập tức nổi lòng bảo vệ.

 

Thấy tôi vạch trần, Tiền Văn Hiên dứt khoát thú nhận: "Khương Thù, vì cô đã thấy hết rồi, tôi nói thẳng, chúng ta chỉ là hôn nhân chính trị, người tôi yêu chỉ có Nhược Nhược!"

 

Giang Nhã Nhược ấm ức phụ họa: "Chị ơi, chị đừng trách anh Văn Hiên, nếu có trách thì cứ trách em là được rồi."

 

Tiền Văn Hiên ôm cô ta vỗ về: "Em đừng xin lỗi cô ta, nhìn xem cô ta bộ dạng gì kìa, vừa đen vừa quê mùa, lấy cái gì mà so sánh với tiên nữ nhỏ bé như em!"

 

Tôi cũng chẳng buồn phí lời với bọn họ. Dù sao cũng chỉ là hôn nhân sắp đặt, tôi cũng chẳng coi Tiền Văn Hiên ra gì.

 

"Tôi không trách anh, tôi tác thành cho hai người."

 

Tôi vỗ tay: "Tiền Văn Hiên, liệu hồn thì đi mà hủy hôn đi, đừng ép tôi làm lớn chuyện."

 

Ai ngờ Tiền Văn Hiên lại từ chối: "Hủy hôn? Cô đừng có mơ, chuyện làm ăn của hai nhà chúng ta còn chưa xong xuôi đâu!"

 

Nhà họ Tiền kinh doanh vật liệu xây dựng. Coi như là một trong những nhà cung cấp của gia đình tôi. Quy mô doanh nghiệp của họ thậm chí chưa bằng một phần mười của chúng tôi.

 

Nhưng dù sao cũng là một tập đoàn có tiếng tăm, nếu kết thông gia, quan hệ cung cầu giữa hai bên sẽ càng thêm chặt chẽ, tạo nên sự kết hợp mạnh mẽ. Cho nên, dù việc hợp tác đang trong quá trình đàm phán hay đã thành công.

 

"Tình cảm" giữa tôi và Tiền Văn Hiên tuyệt đối không thể đổ vỡ. Nhưng xét cho cùng, nhà họ Tiền vẫn phải dựa vào chúng tôi để sinh tồn.

 

Vậy thì...

 

Tiền Văn Hiên lấy đâu ra sự tự tin để ngang nhiên ngoại tình như vậy?

 

Đôi gian phu dâm phụ đó không hề ảnh hưởng đến tâm trạng làm việc của tôi. 

 

Để hiểu rõ hơn về tình hình ở trụ sở chính, tôi đã xin phép bố cho tôi bắt đầu từ vị trí nhân viên cấp thấp nhất.

 

Thế là bố tôi sắp xếp cho tôi một vị trí giám đốc bộ phận kinh doanh.

 

Nhưng… Tôi còn chưa kịp bước chân vào phòng ban. Đã nghe thấy giọng nữ the thé quen thuộc.


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com