Khi Sở Hi Thanh đến Tru Lục thần điện, hắn phát hiện trong điện này lại có thêm một bóng người. Nhưng đó cũng không phải là vị sư muội mới kia của hắn, mà là một bộ xương khô sáng lóa mắt. Toàn thân bộ xương khô này đều là ngọc trắng rực rỡ, phía trên còn có rất nhiều hoa văn màu tím vàng, nhìn trông rất đẹp đẽ. Bóng người hư ảo của Tố Phong Đao thì lại ngồi xếp bằng trước người bộ xương hình người kia, từng tia từng tia khí nguyên đỏ như máu đang lưu chuyển giữa hai bên. Sở Hi Thanh ngưng thần quan sát, lòng thầm nói đây là phân thân hóa thể mà tông môn chuẩn bị cho sư tôn sao? Nhưng hắn còn chưa kịp nhìn kỹ, Tố Phong Đao đã liếc mắt nhìn hắn một cái, ánh mắt kia cực kỳ sắc bén. Ầm! Sở Hi Thanh còn chưa kịp phản ứng, một đạo đao ý của Tố Phong Đao đã đánh vào nguyên thần của hắn. ---Trong nguyên thần của ngươi của đao ý từ bên ngoài, có dùng 35 điểm huyết nguyên để mở hình thức mộng cảnh, nghiên cứu Tam Tương Thiên Lục đao và đao ý hay không? Số lượng điểm huyết nguyên để mở mộng cảnh lại tăng lên rồi, lúc mới đầu là mười, bây giờ đã là ba mươi lăm. Đây là vì Tố Phong Đao truyền thụ nhiều hơn, bên trong ẩn chứa nhiều áo nghĩa hơn, khiến hệ thống tốn nhiều lực lượng hơn. Khi Sở Hi Thanh tiến vào không gian mộng cảnh, tình huống lại không giống như trước kia. Lần này, Tố Phong Đao đứng ở trước mặt hắn, trường đao chỉ về phía hắn, ánh mắt tràn đầy sát khí. Sở Hi Thanh thấy thế lập tức rút đao phòng ngự. Sau đó tia lửa tung tóe ở trước mặt hắn, rồi mới phát ra một tiếng ‘sặc’. Bắt đầu từ mười hai ngày trước, Tố Phong Đao đã dùng hình thức thực chiến để truyền thụ Tam Tương Thiên Lục đao. Theo Tố Phong Đao, nếu nghiên cứu một môn đao pháp, vậy thực chiến là cách nhanh nhất. Nếu như Sở Hi Thanh không có hệ thống, không có mộng ảnh, hắn cần phải đối kháng chính diện với đao ý của Tố Phong Đao, mãi cho đến khi luyện hóa, tiêu diệt nó. Hệ thống cung cấp không gian mộng cảnh cũng là tương tự như vậy, nhưng phương thức đối kháng lại phức tạp hơn, cũng toàn diện hơn. Song phương giao thủ kịch liệt trên quảng trường. Sở Hi Thanh không chỉ dùng Tam Tương Thiên Lục đao để phòng ngự, mà còn không ngừng tìm cách phản công. Dựa theo kinh nghiệm của hắn, chỉ phòng thủ không là vô dụng, như vậy sẽ không thể luyện hóa một đạo đao ý kia. Nếu như nói một trong những áo nghĩa hạt nhân của Thần Phong Minh Kính đao là phòng thủ, phòng thủ kín kẽ không lỗ hổng, phòng thủ không chê vào đâu được. Như vậy Tam Tương Thiên Lục đao chính là công, là thủy ngân cuồn cuộn trên mặt đất, là tấn công bằng bất cứ thủ đoạn tồi tệ nào. Sở Hi Thanh nhất định phải lấy công đối công, nghiên cứu ảo diệu của đao ý khi đang lấy công thay thủ. Sở Hi Thanh bây giờ còn nắm giữ nhịp điệu đao pháp của Tố Phong Đao, đao pháp không chỉ càng ngắn gọn, mà còn nhanh chậm tùy tâm. Lúc nhanh thì cực nhanh, nhanh như lôi đình. Lúc chậm thì lại cực chậm, tựa như ốc sên vậy. Vì vậy, tần suất múa đao của hắn bây giờ không tăng mà còn giảm, một cái hô hấp chỉ chém hơn hai mươi đao, nhưng vẫn có thể đánh bất phân thắng bại với Tố Phong Đao. Thể Hồ Thần Khải của Tố Phong Đao không chỉ truyền trụ cho hắn Tam Tương Thiên Lục đao, mà còn giúp hắn nắm giữ kỹ xảo chiến đấu và áo nghĩa võ đạo. Sở Hi Thanh thậm chí còn có thừa lực, hắn chuyển chiến trường về phía cung diện ở hướng bắc kia. Hắn muốn nhìn xem người ngồi ở bên trong đại điện kia rốt cuộc là ai? Hắn lại có liên quan gì với bản thân mình và hệ thống này? Đáng tiếc là mây mù quấy nhiễu, khiến cho người ta không thể nhìn rõ. Cũng không biết trôi qua bao lâu, bóng người Tố Phong Đao ở trước mặt Sở Hi Thanh đã tiêu tan. Sở Hi Thanh lập tức sử dụng năng lực Vân Ảnh Thuấn Thân, lóe lên ở phía trước cung điện kia. Nhưng hắn còn chưa kịp xông vào trong điện, thì ý thức đã rời khỏi không gian mộng cảnh. Móa! Sở Hi Thanh âm thầm mắng một tiếng rồi mới mở mắt ra. Sau đó hắn phát hiện trong Tru Lục thần điện này lại có thêm một bóng người. Đó là một cô gái cao gầy, mi phượng như nguyệt, dung nhan thanh lệ, da thịt hiện lên màu vàng nhạt khỏe mạnh. Nàng quỳ một chân trước mặt Tố Phong Đao, tuy rằng cố gắng làm ra vẻ nghiêm túc kính cẩn, nhưng đôi mắt lim dim kia vẫn lộ ra vài phần nghịch ngợm. Sở Hi Thanh hơi ngẩn người: “Diệp giáo đầu?” Diệp Tri Thu nhìn hắn một chút, ánh mắt lập tức trở nên hơi lúng túng. Tố Phong Đao lại thấy hơi bất ngờ, vẻ mặt nàng ngờ vực: “Giáo đầu? Vì sao tiểu Sở ngươi lại gọi nàng là giáo đầu?” “Bẩm sư tôn, trước kia ta từng tập võ dưới trướng Diệp giáo đầu ở võ quán Chính Dương Đông Châu.” Sở Hi Thanh mở miệng giải thích, vẻ mặt của hắn cũng rất quái lạ: “Diệp giáo đầu chính là đệ tử mới của sư tôn?” Nói cách khác, Diệp Tri Thu chính là sư muội mới có mình? Vậy phải làm sao bây giờ? Giáo đầu lại biến thành sư muội!