Sở Mính cũng ngưng thần cảm ứng, phát hiện công pháp của mình đã chuyển hóa thành Vô Tướng công rồi. Nàng âm thầm mừng rỡ, chắp tay thi lễ với Tri Phi Tử: “Đệ tử đa tạ đại trưởng lão.” “Không cần cảm ơn ta.” Tri Phi Tử không để lắm mà khoát tay áo một cái. Tất cả tài liệu của Di Thiên Hoán Nguyên đại pháp, đều là Sở gia bỏ tiền. Đám thuật sư bày trận bọn họ cũng kiếm được một khoản tiền thuê từ Sở gia, vì vậy thật sự không cần phải ‘đa tạ’. “Tu hành cho tốt đi, mau chóng tu luyện Nhai Tí đao, đừng phụ kỳ vọng của tông môn. Tông chủ đã đồng ý để ngươi dùng tiền tài đổi lấy mười vạn thiện công, vậy thì mau đổi Thần Phong Minh Kính đao đi, mau đuổi theo tiến độ của Sở Hi Thanh.” Sở Mính nghe vậy thì ra vẻ ngoan ngoãn: “Đệ tử tuân mệnh.” Tri Phi Tử gật đầu, rồi rời khỏi đại điện đầu tiên. Đám thuật sư còn lại cũng đi theo sau. Trên mặt còn họ đều ngậm lấy ý cười. Kinh Tây Sở thị ra tay hào phóng, để bọn họ kiếm được một khoản, lần này có thể mua một cái pháp khí khá một chút. Mãi đến khi mọi người rời đi hết, sắc mặt Sở Mính lập tức trở nên âm trầm. Long Hắc Hổ đứng ở bên cạnh thấy vậy thì ngẩn ra, lòng thầm nói chẳng lẽ chuyển đổi công pháp có vấn đề gì sao? Nhưng hai người đều ăn ý mà không nói gì. Mãi đến tận khi bọn họ thu thập xong, rời khỏi Thuật Sư viện, lúc này Long Hắc Hổ mới chần chờ hỏi: “Tiểu thư, chẳng lẽ Di Thiên Hoán Nguyên đại pháp có gì không ổn sao?” “Vậy thì không phải, Tri Phi Tử không hổ là thuật sư đỉnh cấp nhất đương đại. Tuy không vào Thiên Bảng nhưng năng lực pháp thuật lại như Thiên Bảng.” Sở Mính khẽ lắc đầu, sắc mặt thản nhiên: “Hắn vẫn rất tận tâm, lần này rất hoàn mỹ, không có bất kỳ mầm họa nào. Ta chỉ là tức giận bất bình mà thôi, bọn họ dốc hết sức lực để bồi dưỡng Sở Hi Thanh, còn ta thì lại phải dùng tiền mua thiện công.” Hơn nữa còn cực kỳ đắt! Một điểm thiện công, chính là mười lượng bạc! Long Hắc Hổ không khỏi cười khổ: “Cái này cũng không thể trách Vô Tướng thần tông, người này đúng là đã có công rất lớn với Vô Tướng thần tông. Vị Mộc Kiếm Tiên này đủ để che chở cho Vô Tướng thần tông mấy vạn năm, Lý Trường Sinh và chư vị đại trưởng lão của Vô Tướng thần tông khó tránh khỏi cưng chiều yêu thích hắn.” “Lý Trường Sinh đồng ý cho chúng ta dùng tiền tài đổi lấy điểm thiện công, đây đã là khai ân rồi. Trước kia hầu như không có chuyện này, có người nói đám người Trưởng lão hội còn cãi nhau mười mấy ngày vì chuyện này.” Long Hắc Hổ nghĩ thầm, Sở Mính ngươi không có chút cống hiến nào với Vô Tướng thần tông, dựa vào cái gì mà đòi so với Sở Hi Thanh? Sắc mặt hắn lại vẫn bình thường: “Nhưng ta chiếm được một tin tức, Vô Tướng thần tông đã từ bỏ chuyện tìm kiếm Thiên Địa căn ở Trung Thổ rồi. Tuy rằng bọn họ vẫn tuyên bố là sẽ mua với giá cao, nhưng đã rút người từ phương bắc về rồi. . .” Hai mắt Sở Mính không khỏi sáng lên. Vô Tướng thần tông làm như vậy, là chuẩn bị từ bỏ Sở Hi Thanh sao? Đây đúng là một tin tức tốt. “Vẫn phải chú ý một chút, triều đình tuyệt đối sẽ không để cho bọn họ lấy được Thiên Địa căn.” Sau đó vẻ mặt Sở MÍnh hơi động: “Đúng rồi, các ngươi có thăm dò được chuyện, Vô Tướng thần tông chuẩn bị giúp hắn thức tỉnh huyết mạch gì không?” Long Hắc Hổ không nói gì, hắn liếc mắt nhìn bốn phía, mãi đến khi chung quanh không còn ai, lúc này mới mở miệng nhỏ giọng nói: “Không rõ lắm, Vô Tướng thần tông rất kín miệng. Nhưng quá nửa là một môn thiên phú huyết mạch đỉnh cấp, ngoài ra, theo ta biết thì bọn họ đã mời Tố Phong Đao ra khỏi Vạn Ma quật.” Sắc mặt Sở Mính hơi thay đổi, Huyền Vũ thạch dưới chân nàng cũng ‘rắc’ một tiếng rồi nứt vỡ, xuất hiện một vết rách như mạng nhện. Vì Sở Hi Thanh mà Vô Tướng thần tông còn mời Thiên Hạ Phong Đao ra? Thiên phú và đao pháp của tên kia vốn đã rất đáng sợ, bây giờ lại còn có Tố Phong Đao dạy dỗ, sau này lấy gì mà đuổi theo? Long Hắc Hổ cũng biết Sở Mính sẽ có phản ứng này, hắn nhỏ giọng nhắc nhở: “Tiểu thư, ngươi bình thường vẫn phải cẩn thận từ lời nói đến hành động, mặc kệ nội tâm ngươi suy nghĩ thế nào, nhưng trên mặt vẫn phải thể hiện ra vẻ hòa ái với đồng môn, bằng không mấy người Lý Trường Sinh sẽ càng cảnh giác và đề phòng ngươi. Trong lòng ngươi có cái gì, cứ chờ đến khi tu luyện Nhai Tí đao thành công rồi tính sau.” Sở Mính hít thật sâu, cố gắng bình tĩnh lại. Sau đó nàng ngưng tiếng thành tơ nói: “Các ngươi chỉ trơ mắt nhìn như vậy? Hắn đã có căn cơ của Nhai Tí đao, sau này chỉ cần có Thiên Địa căn thì lập tức có thể tu luyện Nhai Tí đao.” Long Hắc Hổ thì lại khẽ mỉm cười: “Ngươi không cần lo lắng, quốc sư nói Thiên Địa căn là vật hiếm thấy trên thế gian, số lượng của nó luôn luôn có hạn. Bây giờ hoàng gia Đại Ninh nắm giữ một, còn có hai cái nằm trong tay hai đại hoàng tộc Cự Linh ở Trung Thổ phương bắc, bọn họ đều là kẻ địch một mất một còn với Vô Tướng thần tông, cũng ăn quả đắng dưới tay Huyết Nhai, nên chắc chắn sẽ không đưa Thiên Địa căn cho Vô Tướng thần tông, huống hồ triều đình cũng đã có bố trí rồi.”