Bá Võ - Khai Hoang

Chương 1136: Đao ý tái hiện



“Ma La Bộ ở gần nơi này, tòa thành lớn cách đây 3200 dặm, chính là thành của
Ma La Bộ.”
Tố Phong Đao điều khiển Dục Nhật thần chu hạ độ cao xuống còn không đến
trăm trượng, sau đó đứng chắp tay ở đầu thuyền: “Các ngươi phải tự đi kiếm
tinh huyết La Hầu, ta cho các ngươi ba ngày, ba ngày sau ta sẽ đến đây đón các
ngươi.”
Sở Hi Thanh nghe vậy thì không khỏi sững sờ.
Tố Phong Đao không định giúp bọn họ săn bắt tinh huyết La Hầu sao?
Chẳng lẽ định nhờ chuyện này để rèn luyện hai người bọn họ?
Ý nghĩ này vừa lóe lên trong đầu hắn, hắn liền cảm thấy dưới chân bỗng nhiên
rung lên, toàn thân không tự chủ được mà bị rơi ra ngoài thuyền.
Sở Hi Thanh vội vàng mở hai cánh Bạch Hổ ra.
Khi ổn định thân hình, lơ lửng giữa không trung, chỉ thấy chiếc Dục Nhật thần
chu kia đã hóa thành kim quang, biến mất không thấy hình bóng.
Chỉ có Diệp Tri Thu là đang lơ lửng bên cạnh hắn.
Cùng lúc đó, tiếng nói của Tố Phong Đao cũng truyền vào tai của hắn.
“Chú ý, tinh huyết La Hầu nhất định phải tinh luyện từ ‘Kim Quan cự linh’ tứ
phẩm. Ma La Bộ là Thần tộc tam phẩm ở Bất Chu sơn, trong tộc có không ít
cao thủ nhị phẩm tam phẩm, các ngươi nhất định phải cẩn thận.”
Ngay khi tiếng nói của Tố Phong Đao biến mất, Dục Nhật thần chu đã xuyên
qua tầng mây thứ sáu.
Vị này đang nhìn một tòa cung điện khổng lồ đang đứng sừng sững tại mặt
ngoài của núi.
Phong cách kiến trúc của tòa cung điện này không thô lỗ đơn sơ giống như đám
huyết duệ cự thần, nó không chỉ có khí thế rộng lớn, nguy nga bát ngát, mọc lên
che trời, mà còn hoa lệ đến cực hạn.
Trong cung còn có các loại đồ án được điêu khắc tỉ mỉ, phía trên còn khảm nạm
các vật hiếm thấy và quý báu, mỗi một kiến trúc đều cực kỳ xinh đẹp, nóc
phòng như tranh vẽ, các loại dao đài quỳnh phòng đan xen chằng chịt.
Đây chính là hoàng đình Bất Chu sơn, Đế Thần cung!
Cung này cũng được gọi là Nam Đế cung, bởi vì trong tộc duệ Cự thần, chủ của
Bất Chu sơn còn được gọi là Thiên Đế phương nam, hay còn gọi là Nam Thiên
Đế.
Tố Phong Đao híp mắt lại, sau đó lập tức hóa thành một đạo kim quang, bay
thẳng về phía tòa cung điện to lớn kia.
Lần này, mục đích của nàng đến Bất Chu sơn không chỉ là giúp hai người Sở Hi
Thanh thu được tinh huyết La Hầu, mà còn mang theo mệnh lệnh của tông môn,
điều tra hoàng đình Bất Chu sơn.
Khi Mộc Kiếm Tiên đăng thần, hoàng đình Bất Chu sơn lại không có bất kỳ
phản ứng nào, không cản trở gì.
Toàn bộ Vô Tướng thần tông đều vì thế mà kinh ngạc không thôi.
Ngày đó, chuyện trong bí cảnh thời là rất bất ngờ.
Nam Thiên Đế cách tận 175 vạn dặm, không kịp ngăn cản là không có vấn đề.
Vấn đề là mười mấy vị Thần tướng của hoàng đình Bất Chu sơn được bố trí ở
phía nam cũng không có phản ứng gì, điều này làm người ta rất khó hiểu.
Vô Tướng thần tông nhất định phải điều tra rõ ràng, bên trong Bất Chu sơn đến
cùng đã phát sinh cái gì, đám này đang mưu đồ cái gì?
. . .
Hai người Sở Hi Thanh và Diệp Tri Thu không may mắn cho lắm, bọn họ vừa
mới tiếp đất thì đụng phải một đội tuần tra của Ma La Bộ.
Đây là một đội khoảng trăm con Cự linh Ma La Bộ, bọn chúng cao khoảng sáu
trượng, da thịt đen như than. Ngực bụng và hai cánh tay đều có các khớp xương
chui ra từ trong máu thịt, tạo thành giáp xương, đao xương và thuẫn xương.
Đây là một trong những năng lực huyết mạch của Ma La Bộ, Ngự Cốt. Xương
của bọn họ còn cứng rắn hơn cả pháp khí.
Ngoài ra, bộ tộc này còn nắm giữ Huyết độc.
Trong máu của Ma La Bộ có ngậm lấy kịch độc, có thể bao trùm trên đao
xương, cũng có thể phát tán ra hư không. Phàm nhân chạm vào là chết ngay,
chân nguyên và cương lực cũng không thể phòng ngự.
Cầm đầu đội ngũ này là một Bách hộ, là một Đồng Quan cự linh cấp độ tứ
phẩm hạ.
Đám tộc duệ cự thần này dùng kim ngân đồng thiết quan để phân chia cấp bậc
huyết mạch có cao quý hay không.
Thiên phú của Đồng Quan cự linh, tương đương với cấp độ thiên kiêu của nhân
tộc.
Đầu hắn đội vòng đồng, giáp xương gần như bao trùm toàn bộ thân thể, không
giống như những Cự linh khác, bọn họ chỉ bao trùm được một nửa.
Nhân vật như vậy, nếu đặt ở Dạ Lang tộc thì ít nhất cũng được lên làm Thiên
hộ.
Nhưng thực lực Ma La Bộ kém xa Dạ Lang tộc, nhân khẩu lại ít, cho nên chỉ là
Bách hộ.
Sau khi đội tuần tra Cự linh này phát hiện bóng người hai người Sở Hi Thanh,
bọn họ liền xông lên với tư thế bao vây bọc đánh.
Tiếng biếng chân của bọn họ nổ vang như sấm, rung động đại địa, cây cỏ ở
chung quanh là một mảnh tan tác, chạm vào là nát.
Thật ra thân pháp và tốc độ của Sở Hi Thanh và Diệp Tri Thu đều vượt qua bọn
họ, nếu như hai người muốn chạy thì rất dễ dàng.


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com