Ma Khắc Liệt đang thống lĩnh thuộc hạ đi về phía Toái Diệp tập. Hắn không điều động hai vạn đại quân như Ngôn Đông Bằng nói, cũng không có lý do gì mà điều động hai vạn đại quân chỉ vì hai võ tu nhân tộc cả. Lúc này, chỉ có ba vị Bách hộ Cự linh hộ tống bên người Ma Khắc Liệt. Cự linh Ma Văn Bân cầm đầu đội quân Bách hộ này, cộng thêm một ngàn nô binh nhân tộc, năm trăm Dực nhân có tốc độ phi hành sánh ngang với võ tu tứ phẩm. Còn cả năm trăm Thiên Cẩu có khứu giác linh mẫn, giỏi về truy tung. Nhưng ngay khi quân đội của hắn tiến đến gần Toái Diệp tập, hắn liền nhìn thấy một bóng người đang bỏ chạy về phía bên này. Ma Khắc Liệt nhướng mày lên, hắn nhận ra kẻ này là một trong thủ lĩnh nhân tộc ở Toái Diệp tập, gọi là Trang Tuyền. Kẻ này từng là Thiên hộ nô binh của bọn họ, sau này được phụ thân hắn dặn dò, trở thành thủ lĩnh nô bộc bỏ trốn. Trong tất cả thôn xóm của nô bộc bỏ trốn bên trong lãnh địa của Ma La Bộ, Toái Diệp tập xem như là tương đối nghe lời, hàng năm đều giao nộp không ít cống phẩm, vì vậy Ma La Bộ ngầm cho phép bọn họ tồn tại. Phụ thân của hắn và các trưởng lão cho rằng, để đám võ tu nhân tộc đột phá thất phẩm lẩn trốn và gây họa trong lãnh địa, thà rằng tụ tập bọn họ lại rồi khống chế, cho nên mới có những người như Trang Tuyền. Sau khi Trang Tuyền ngự không đến gần, hắn liền cúi đầu với Ma Khắc Liệt: “Nô tài Trang Tuyền, cầu kiến Vương tử điện hạ!” Ma Khắc Liệt trực tiếp vẫy tay, để Trang Tuyền đến gần. “Hai người kia đâu? Đầu của bọn họ đâu? Còn nữa, vì sao ngươi lại hoảng hốt như vậy?” “Điện hạ, ba người Ngôn Đông Bằng chết rồi, chết ở dưới đao của hai người kia.” Sắc mặt Trang Tuyền trắng bệch, giọng nói đắng chát: “Bọn họ đã nhìn nhầm! Hai người kia là đệ tử chân truyền của Vô Tướng thần tông. Trong đó còn có một người là Tru Thiên thánh truyền và Huyết Nhai dự bị của Vô Tướng thần tông, đứng hàng 19 Thanh Vân Tổng Bảng, một trong Thanh Vân Tứ Thiên Quân . . .” Sau đó hắn nhìn hơn bốn trăm dũng sĩ Cự linh, và một đám nô binh ở chung quanh. Trong mắt Trang Tuyền lóe lên một tia căng thẳng: “Điện hạ, không thể như vậy! Chúng ta không thể tiến lên nữa, nếu như điện hạ muốn săn giết hai người kia, có thể để tất cả nô binh lùi lại, chỉ cần mấy vị cao thủ tứ phẩm trở lên và Bách hộ dưới trướng ngài là được.” Ngân quan Cự linh Ma Văn Bân nghe vậy thì lại nhìn về phía Trang Tuyền với ánh mắt bất thiện. Người này lại dám nói ra mấy lời như vậy, lẽ nào đã nương nhờ đám nhân tộc kia rồi? Thiên hộ đại nhân điều động 2400 người đến đây, chính là vì cẩn thận. Hai võ tu nhân tộc kia đã hủy thi diệt tích, lại để lại một thi thể để khiêu khích bọn họ, rõ ràng là có vấn đề. Thiên hộ đại nhân vì cẩn thận, cho nên mới tập trung nô binh ở các thôn trang gần đây. Tên Trang Tuyền này, lại muốn để Thiên hộ đại nhân giải tán nô binh, chỉ thống linh đội Bách hộ đi đến? Quả thực là có mùi không tốt. Có điều, trong hai tên võ tu nhân tộc kia, lại có một người là hạng 19 Thanh Vân Tổng Bảng gì gì đó, một trong Thanh Vân Tứ Thiên Quân gì gì đó, đúng là để cho Ma Văn Bân thấy hứng thú. Nhân vật như vậy, há không phải tương đương với Huyết Quan trong Cự linh bọn họ? Trang Tuyền cũng chú ý đến ánh mắt nghi ngờ trong mắt Ma Khắc Liệt và rất nhiều Cự linh chung quanh. Hắn vội vàng nói: “Điện hạ, hắn tu luyện chính là Nhai Tí Đao của nhân tộc! Đây là một loại võ đạo bắt nguồn từ thần thú Nhai Tí, là truyền thừa của Huyết Nhai Đao Quân. Huyết Nhai Đao Quân này từng trấn áp Thần Châu cách đây ngàn năm, vô địch khắp thiên hạ, còn từng xông vào Bất Chu sơn chúng ta, sáng lập ra chiến tích huy hoàng. Bây giờ ngài dẫn càng nhiều người đến, thì thực lực của hắn càng mạnh hơn.” Ma Văn Bân không khỏi cười nhạo: “Ăn nói linh tinh, thế gian này nào có thiên phú thần thông như vậy chứ? Huống hồ vô địch ở nhân tộc các ngươi, lại tính là gì với Bất Chu sơn ta?” Hắn chưa từng nghe thấy Huyết Nhai Đao Quân gì cả, cũng chưa từng nghe nói đến thần thú Nhai Tí trên thế gian này. Sắc mặt Trang Tuyền xanh mét. Long chi cửu tử là hậu duệ Bàn Cổ, huyết mạch gần với nhân tộc, nhưng lại không có thanh danh gì ở Bất Chu sơn, hơn nữa đã tuyệt tích mấy trăm ngàn năm rồi. Bất Chu sơn không có Luận Võ Thần Cơ và Thiên Cơ Võ Phổ, không có các điển cố trên giang hồ. Kim quan Thiên hộ Ma Khắc Liệt thì lại hơi ngẩn ra: “Nhai Tí và Huyết Nhai Đao Quân?” Hình như hắn đã nghe nói qua về cái tên này? Ma Khắc Liệt lập tức tìm kiếm cái tên này từ ký ức của mình. Đã từng có một lần, Ma Khắc Liệt từng nghe trưởng bối nói là trong nhân tộc cũng có một anh hùng cái thế. Ngàn năm trước, từng có một người giết vào Đế cung tại tầng thứ sáu Bất Chu sơn, chém giết Thiên Đế phương nam đương thời, lại dùng đao ý áp chế vô số Cự linh trên dưới Bất Chu sơn, quét ngang vô địch, cuối cùng nghênh ngang rời khỏi Bất Chu sơn.