Giữa hai người hiện lên vô số tia lửa, đao của Sở Hi Thanh như quang như ảnh, Ma Khắc Liệt cũng cố gắng chống đỡ, trong một cái hô hấp đã giao thủ không dưới trăm đòn. Cương khí của hai người nghiền ép phạm vi mười trượng chung quanh, làm cho rất nhiều Cự linh ở gần đó bị liên lụy. Bọn họ bị đao ý của Sở Hi Thanh áp chế, ngay cả hành động cũng rất khó khăn, chỉ có thể trơ mắt nhìn cương khí của hai người kia tiếp cận thân thể, làm cho máu thịt be bét. Theo song phương giao thủ lâu hơn, trái tim Ma Khắc Liệt càng ngày càng lạnh hơn. Hắn vẫn không thể kéo dài khoảng cách giữa song phương. Chuyện này có nghĩa là hắn đã mất đi ưu thế của hình thế, nhất định phải chém giết với một con bọ chét nhanh nhẹn linh hoạt ở trong khoảng cách gần. Giáp xương trên người hắn bây giờ đã bị lưỡi đao của Sở Hi Thanh chém ra mấy chục vết thương. Thật ra giáp xương này cũng không có gì, nó có thể khôi phục bất cứ lúc nào, vấn đề là hai tầng nội giáp ở bên trong cũng bị đối phương chém hỏng, đã xuất hiện mười mấy vết nứt cực lớn. Nếu tiếp tục như vậy, những pháp khí này sẽ không chống đỡ nổi, khiến cho năng lực phòng ngự của hắn giảm mạnh. “Tạp chủng!” Ma Khắc Liệt muốn rách cả mí mắt, trong mắt lại bao hàm một tia khó hiểu. Dù là những võ tu tứ phẩm kia cũng không chịu nổi huyết độc mạnh mẽ của hắn, vì sao lại không thể phát huy tác dụng ở trên người của Sở Hi Thanh? Dựa theo lẽ thường, kẻ này nên hấp hối sắp chết rồi mới đúng! Người này dường như không bị ảnh hưởng chút nào, thanh chiến đao kia càng ngày càng bá đạo và ác liệt hơn, lực lượng cực kỳ kinh người, làm cho bước chân của hắn lảo đảo, giáp xương cũng bị đánh vỡ từng mảnh. Thế tiến công kia lại mạnh mẽ như nước thủy triều, làn sóng sau lại mạnh mẽ hơn làn sóng trước. Hắn phát hiện Sở Hi Thanh ở đối diện tựa như đã biến thành một mặt trời nhỏ, đang phát tán ra ánh sáng và nhiệt độ kinh người, điều này khiến cho tốc độ xuất thủ của Sở Hi Thanh càng lúc càng nhanh. Còn cả đao ý của tên này nữa, nó vẫn luôn áp chế nguyên thần của hắn, khiến cho hắn không thể điều động nhiều lực lượng huyết mạch hơn, mười phần sức chiến đấu thì chỉ phát huy ra được không đến sáu phần. Ngoài ra, bởi vì chiến đấu trong khoảng cách gần, tứ chi của hắn có thể hoạt động trong biên độ cực nhỏ, tụ lực và lưu chuyển khí huyết cũng phải nhanh hơn, gấp gáp hơn, khiến cho hắn không thể nào phát huy ra tất cả lực lượng, một thân lực lượng khổng lồ mà không thể phát huy. Ngay khi song phương đánh đến hơn 4300 hiệp, toàn thân Ma Khắc Liệt đã bắt đầu xuất hiện vết máu. Tầng nội giáp đầu tiên trên người hắn đã bị phá hủy, đao của Sở Hi Thanh đã chém vào trong cơ thể hắn. Đao ý mãnh liệt kia lại bắt đầu càn quấy, phá hủy tất cả mọi thứ trong cơ thể hắn. Đao ý này còn ảnh hưởng đến nguyên thần của hắn nhiều hơn, sâu hơn, để cho hắn cảm nhận được cái cảm giác ‘rất nhiều ý nghĩ đều bị tru diệt mất’ của Ma Văn Bân. Có lúc Ma Khắc Liệt muốn dùng đầu gối để đối kháng và đẩy lùi lưỡi đao của Sở Hi Thanh. Nhưng một cái chớp mắt tiếp theo, tâm tư của hắn lại trống không trong giây lát, chờ đến khi Ma Khắc Liệt phản ứng lại, thì phát hiện bắp đùi mình vốn không làm ra bất kỳ động tác nào, Sở Hi Thanh thì lại có thể tiếp cận hắn, một đao chém vào phần ngực của hắn. Nội tâm của Ma Khắc Liệt tiếp tục chìm xuống đáy cốc. Cái tên trước mặt này thật sự là mạnh như Trang Tuyền đã nói! Thậm chí còn mạnh hơn cả những gì Trang Tuyền nói! Đây chính là hạng 19 Thanh Vân Tổng Bảng của Thần Châu? Đứng đầu Thanh Vân Tứ Thiên Quân? Trong lòng Ma Khắc Liệt cũng hiểu, nếu tiếp tục như vậy thì mình sẽ chết. Nếu như không có biến hóa gì khác, mình nhất định sẽ chết trong tay tên tạp chủng nhân tộc này! Nhưng điều buồn bực nhất là, cánh tay đắc lực của hắn, Ngân quan Bách hộ Ma Văn Bân cũng đang bị cuốn lấy. Tình hình của Ma Văn Bân thậm chí còn nguy hiểm hơn cả hắn, Ma Văn Bân bị cô gái nhân tộc kia áp chế gắp gao, toàn thân đều là vết thương. Cũng đúng lúc này, bên cạnh Ma Khắc Liệt truyền đến một tiếng rống đầy giận dữ: “Tạp chủng! Chết cho ta!” Một thanh chiến phủ cực lớn bỗng nhiên chém xuống, bổ thẳng về phía Sở Hi Thanh. Hai mắt Ma Khắc Liệt không khỏi sáng ngời. Đó là thủ lĩnh đội thân vệ của hắn, một Đồng quan Bách hộ tứ phẩm hạ! Tuy rằng người này chỉ là Đồng quan, nhưng lại đang trong thời kỳ tráng niên của Cự linh, sức mạnh và thân thể đều vượt qua Ma Văn Bân, hơn nữa thân kinh bách chiến, kinh nghiệm đầy mình. Nội tâm Ma Khắc Liệt không khỏi buông lỏng, một cánh tay đắc lực khác của hắn rốt cuộc thoát khỏi đao ý áp chế, đã chạy đến cứu viện hắn. Nhưng một cái chớp mắt tiếp theo, hắn lại nhìn thấy ánh đao của Sở Hi Thanh chiếu rội ra một mảnh ánh sáng như gương bạc. Thần Phong Minh Kính Đao – Hồi Quang Phản Chiếu!