Bá Võ - Khai Hoang

Chương 1182: Thần Dương Thần âm (4)



Sở Hi Thanh cầm Kim Phong Ngọc Lộ đao, bóng người lấp lóe, tựa như một
đoàn sương khó, lại tựa như một vệt sáng.
Hắn đang tụ lực, tìm cơ hội đánh giết con mồi.
Võ ý, lực lượng và tốc độ, đao cương của Sở Hi Thanh vốn cực mạnh, trên
người còn có ‘lực lượng ba cành’ của Mộc Kiếm Tiên.
Sau khi tu luyện Tam Tương Thiên Lục Đao, năng lực chiến đấu một vs một
của hắn đã vượt qua rất nhiều tứ phẩm.
Trạng thái bộc phát đến cực hạn của hắn cực kỳ đáng sợ.
Lúc này, Sở Hi Thanh không xuất đao thì thôi, một khi xuất đao là sẽ có người
nằm xuống.
Đại đa số võ tu giáp đen kia đều không thể đỡ nổi một đao của hắn!
Những võ tu giáp đen ngũ phẩm kia, chỉ cần tiến vào trong phạm vi hai trượng
là chắc chắn phải chết.
Trong đó còn có một số tứ phẩm hạ cũng không thể trốn khỏi khoái đao của Sở
Hi Thanh.
Đại đa số người trong số họ đều bị Nhai Tí đao ý tầng mười bốn trấn áp, khiến
cho thần niệm ngây dại và mệt mỏi, sau đó thì mất tính mạng.
Hoặc là bị Tru Thiên đao ý của Sở Hi Thanh tru diệt mất ý nghĩ né tránh và
chống lại, cứ ngơ ngơ ngác ngác mà bị chém đứt đầu.
Dù cho có may mắn chạy thoát khỏi đao của Sở Hi Thanh, thì cũng bí kiếm
cương của Mộc Kiếm Tiên đánh chết!
Từng cái từng cái đầu người và thi thể bay lên ở trong phạm vi quanh người Sở
Hi Thanh, còn có từng cái suối máu vọt thẳng lên trời, lượng lớn máu tươi rơi
xuống bốn phương tám hướng, tựa như mưa máu.
Sau khi Sở Hi Thanh chém giết năm tên võ tu tứ phẩm, con ngươi của hắn hơi
co lại, rốt cuộc hắn cũng nhận ra lai lịch của những người này.
“Các ngươi là ‘Hắc Vân Vô Thường quân’ của ‘đại nội Trực điện giám’?”
Đại nội Trực điện giám có năm đại ‘Túc Vệ nội quân’, mỗi một đội quân có
khoảng ba ngàn đến một vạn người.
Hắc Vân Vô Thường quân chính là một trong số đó, nhân số của bọn họ cũng là
nhiều nhất trong ‘đại nội Trực điện giám’.
Bọn họ khác với bốn ‘Túc Vệ nội quân’ còn lại.
Người của Hắc Vân Vô Thường quân đều là tử tù trên khắp thiên hạ, sau đó
được đưa về kinh thành.
Bọn họ đều bị đại nội Trực điện giám cho dùng thuốc, trở thành tử sĩ của đại
nội.
Đặc thù của bọn họ là toàn bộ thành viên đều trên lục phẩm, tu hành đều là công
pháp hệ Vân, thân pháp quỷ dị như mây, còn cả Hắc Vân Vô Thường giáp trên
người bọn họ nữa. Không chỉ có sức phòng ngự mạnh mẽ, mà còn là pháp khí
để khống chế tâm thần của bọn họ.
Trong mắt Sở Hi Thanh không khỏi hiện lên một tia ý lạnh.
Thủ đoạn của vị thiên tử kia và Sở Như Lai quả thực quá độc ác, thế mà vì một
tên lục phẩm như hắn, mà lại vận dụng lực lượng mạnh mẽ như vậy, hơn nữa
còn lựa chọn địa phương như Quy Khư này để ra tay với hắn.
Lúc này, vẫn có một ít người giáp đen nhảy vào trong đại điện.
Tuy rằng chất lượng của bọn họ đã hạ xuống, nhưng vẫn không có người nào
thấp hơn ngũ phẩm.
Đây rõ ràng là tinh nhuệ của Hắc Vân Vô Thường quân.
Sau khi hoảng sợ xong, Sở Hi Thanh lại âm thầm cảm khải, quả nhiên mình chỉ
có mệnh làm phản tặc.
Phần lớn người trong Hắc Vân Vô Thường quân đều không có phản ứng gì, ánh
mắt của bọn họ đều lạnh như băng, liên tục nhảy vào trong điện, rồi như một
thủy triều đen mà tấn công về phía Sở Hi Thanh, hoàn toàn không để ý đến tính
mạng của mình.
Ánh đao ác liệt và thương vong thảm trọng kia, không thể làm cho bọn họ sợ
hãi.
Sở Hi Thanh cũng phát hiện con ngươi của đám người Hắc Vân Vô Thường
quân này ngơ ngác và ngây dại, còn có cả một chút phấn khởi không bình
thường.
Đây hiển nhiên là bị khống chế, hơn nữa còn dùng cùng một loại thuốc.
Thuốc này kích phát tiềm năng của bọn họ, cường hóa lực lượng và nguyên
thần của bọn họ, để cho những người giáp đen này có năng lực chống lại đao ý
của Sở Hi Thanh, đồng thời để cho bọn họ mất lòng sợ hãi.
Hắc Vân Vô Thường quân vốn là tử sĩ do đại nội Trực điện giám dùng pháp
môn đặc thù chế tạo thành.
Vì vậy hắn cũng lười nói nhảm, toàn lực né tránh ánh đao bóng kiếm kia, đồng
thời dùng Kim Phong Ngọc Lộ đao của mình để giết chóc, tạo thành từng trận
gió tanh mưa máu.
Mà khi mặt đất dưới chân Sở Hi Thanh đã biến thành một suối máu.
Những suối máu này bỗng nhiên ngưng tụ lại với nhau, cuối cùng hóa thành
một bóng người màu đỏ ngòm ở sau lưng Sở Hi Thanh.
Ánh mắt của hắn vô tình lại lạnh lùng, còn ngậm lấy sát cơ vô tận.
“Chết!’
Theo giọng nói lanh lảnh này rơi xuống, một trường đao máu bỗng nhiên chém
thẳng vào gáy của Sở Hi Thanh.
Nhưng bóng người của Sở Hi Thanh lại biến mất, chân thân của hắn lại xuất
hiện ở cách đó hơn mười trượng.
Sở Hi Thanh đã vận dụng cực chiêu Quá Nhãn Vân Yên đến cảnh giới xuất thần
nhập hóa, dù là mạnh mẽ như bóng người đỏ ngòm này, cũng bị hắn giấu diếm
qua. 


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com