Bá Võ - Khai Hoang

Chương 853: Đao độc tôn, tên vô ảnh (2)



Chỉ là một cái chớp mắt tiếp theo, một thanh trường đao mang theo lôi đình bay
lên từ giá binh khí ở bên cạnh, trực tiếp cắm thẳng vào gáy của hắn.
Đại hán này thế mà lại không thể làm ra bất kỳ hành động chống đỡ nào.
Hắn đã toàn lực phòng ngự, nhưng thanh trường đao kia lại như quang như ảnh,
đầu tiên chém cổ của hắn, sau đó lại chém chi dưới của hắn, khiến cho hắn
không thể làm gì.
Cuối cùng, cây đao này lại đâm vào gáy của hắn.
Trong miệng đại hán phun máu tươi, cảm giác nguyên thần của mình cũng bị
một đao kia chém cho nát bấy.
“Cẩm y vệ, Phi Lôi Trảm!” Đại hán cực kỳ gian nan mới phun ra được mấy chữ
này.
Một đao giết chết hắn, rõ ràng là một cực chiêu mạnh mẽ của Cẩm y vệ, Phi Lôi
Trảm.
Thiếu nữ ốm yếu kia, trong tình báo là muội muội Sở Vân Vân của Huyết Nhai
dự bị, thế mà lại là một cao thủ Cẩm y vệ có thực lực mạnh mẽ.
Khoảnh khắc này, đại hán đã hoàn toàn mất ý thức, toàn thân ngã nhào xuống
đất.
Bạch Tiểu Chiêu vẫn nằm nhoài trên bả vai Bạch Tiểu Chiêu, lại kinh ngạc nhìn
cảnh này, cái miệng nhỏ nhắn không thể khép lại.
Thật mạnh!
Muội muội của phụ thân đại nhân thật sự là quá mạnh!
Nhưng mà nàng không phải muội muội của phụ thân đại nhân sao? Vì sao lại
mạnh như vậy?
Sở Hi Thanh thì lại cười híp mắt, gãi gãi cằm của nàng: “Tiểu Chiêu nhớ phải
giữ kín miệng, không muốn nói với người ngoài nha. Nếu như người khác hỏi
ngươi, ngươi cứ nói là một cô gái ăn mặc y phục dạ hành cấp pháp khí, không
nhận ra thân phận.”
Sở Vân Vân thể hiện thực lực ở trước mặt Bạch Tiểu Chiêu, đây rõ ràng là coi
Bạch Tiểu Chiêu là người mình.
Đây là đãi ngộ mà hai người Lục Loạn Ly và Lưu Nhược Hi chưa từng được
nhận.
Bạch Tiểu Chiêu cũng gật đầu như chim gõ kiến, hai trảo nắm chặt quần áo của
Sở Hi Thanh.
Sở Vân Vân đang dùng đôi mắt màu xanh lam kia để nhìn nàng, trên mặt lại
không có cảm xúc gì.
Bạch Tiểu Chiêu cảm thấy thật là đáng sợ, vị Sở tiểu muội trước mắt này chỉ
phất tay áo một cái, là có thể chém đầu điêu của nàng xuống rồi.
Sở Hi Thanh cười vuốt ve lưng của Bạch Tiểu Chiêu, đồng thời tò mò hỏi Sở
Vân Vân.
“Vì sao lại muốn hút máu ta? Vạn Cổ Thiên Thu Chi Huyết của ta hữu dụng với
ngươi?”
“Hữu dụng!”
Sở Vân Vân hơi gật đầu: “Khoảng tầm ba mươi ngụm máu tươi, tương đương
với một viên Thần Huyết Quy Nguyên đan.”
Một viên Thần Huyết Quy Nguyên đan, có thể giúp nàng khôi phục một phần
vạn chân nguyên.
Sau đó, Sở Vân Vân lại chỉ chỉ vào trái tim của mình: “Còn có thể giúp ta thức
tỉnh Vạn Cổ Thiên Thu Chi Huyết.”
Sở Hi Thanh nghe vậy thì sững sờ, lập tức vui mừng hỏi: “Bây giờ người đã
khôi phục thiên phú huyết mạch này rồi?”
Nếu Sở Vân Vân nắm giữ Vạn Cổ Thiên Thu Chi Huyết, dù trong cơ thể chỉ có
năm phần vạn lượng chân nguyên lúc toàn thịnh, thì cũng không cần lo lắng
chân nguyên không đủ.
Cùng lắm thì nàng không thể sử dụng những chiêu pháp hao tổn lượng lớn chân
nguyên thôi.
“Không thể nhanh như vậy.” Sở Vân Vân lắc đầu: “Nếu như mỗi ngày uống ba
mươi ngụm máu của ngươi, khoảng tầm nửa năm sau, ta có thể thức tỉnh Vạn
Cổ Thiên Thu Chi Huyết tầng thứ nhất.”
“Nhưng nếu như Vạn Cổ Thiên Thu Chi Huyết của ngươi có thể tiến thêm một
bước, tu vị cũng tăng lên, vậy sẽ tốn ít thời gian hơn. Ngoài ra, ta còn có thể
tinh luyện tinh hoa trong máu của ngươi, dự trữ trong trái tim của mình, chờ đến
khi chiến đấu thì sử dụng, tương đương với một lượng chân nguyên dự trữ.”
Nàng vẫn còn ‘trái tim Bàn Cổ’, có thể mượn máu của Sở Hi Thanh, hấp thu
tinh hoa thiên địa, làm cho số lượng chân nguyên của nàng tăng trưởng.
Sở Hi Thanh nghe vậy thì không những không thấy thất vọng, trái lại còn rất vui
mừng.
Sở Vân Vân đương nhiên không chỉ uống vài chục ngụm máu là có thể khôi
phục Vạn Cổ Thiên Thu Chi Huyết.
Dùng gót chân để nghĩ cũng biết cõi đời này không thể có chuyện tốt như vậy.
Tuy nhiên, Sở Vân Vân lại có hi vọng thức tỉnh Vạn Cổ Thiên Thu Chi Huyết.
Với thường thức của Sở Hi Thanh, Sở Vân Vân chỉ cần khôi phục Vạn Cổ
Thiên Thu Chi Huyết nhất giai, tốc độ khôi phục của nàng sẽ tăng mạnh.
Dưới sự tẩy rửa của chân nguyên vô cùng vô tận, có thương thế gì mà không thể
khôi phục?
“Thì ra là như vậy.” Sở Hi Thanh lại nghi ngờ hỏi: “Nhược Hi nàng cũng có
Vạn Cổ Thiên Thu Chi Huyết.”
Lưu Nhược Hi có một phần hai thiên phú huyết mạch của Tần Mộc Ca.
Sở Vân Vân liếc mắt nhìn Sở Hi Thanh một chút, sau đó lắc đầu nói: “Không
giống.”
Nàng và Lưu Nhược Hi hoàn toàn là hai cá thể không có liên hệ gì.
Còn Sở Hi Thanh thì khác, do chuyện trong lăng mộ Bá Võ Vương, nàng và Sở
Hi Thanh có quan sinh tương thông, huyết mạch tương hệ.
Sở Hi Thanh hơi suy nghĩ một chút, liền hiểu nguyên do trong đó, lúc này đưa
cổ tay qua: “Vậy mỗi ngày ngươi uống nhiều hơn mấy ngụm đi.”
Hắn đã coi bản thân mình thành bò sữa.
Nếu như mỗi ngày Sở Hi Thanh uống sáu mươi ngụm, chẳng phải là ba tháng sẽ
thức tỉnh huyết mạch sao? 


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com