Với tính cách của đám võ tu bọn họ, vốn trực tiếp cầm hành lý nhảy khỏi thuyền từ độ cao mấy trăm trượng rồi. Đối với những võ tu cao phẩm như bọn họ, độ cao này là không đáng nhắc tới. Nhưng chiến trận của Vô Tướng thần tông ở bên dưới lại làm cho bọn họ sợ hãi. Lúc này, có tận mấy trăm vị đệ tử nội môn ngoại môn đứng chờ đón ở đài đá phía dưới, người cầm đầu còn là đại trưởng lão Thanh Hư Tử của Giáo Viên Viện. Mọi người chỉ có thể cẩn thận, không dám hành động lỗ mãng. Sau khi thuyền Bình Thiên hạ xuống đất, Sở Hi Thanh và Sở Mính đi theo sau lưng Tông Tam Bình, cùng nhau đi xuống thang tàu. Từ sau trận chiến ngày hôm trước, đây là lần gặp mặt đầu tiên của Sở Hi Thanh và Sở Mính. Hắn phát hiện sắc mặt của Sở Mính tái nhợt, không biết vì sao mà luôn nhíu chặt mày thành hình chữ xuyên, dường như có chút lo lắng không yên. Sở Hi Thanh cũng không nhìn thấy lão bộc Hổ Khiếu Long Đằng – Long Hắc Hổ của nàng. Không biết có phải người này bị thương quán nặng hay không, mà chưa từng xuất hiện ở sau lưng Sở Mính. Sau khi Tông Tam Bình rời thuyền, liền đi đến trước mặt Thanh Hư Tử, nghiêm túc cung kính thi lễ: “Đại trưởng lão, đệ tử may mắn không làm nhục mệnh, đã đưa Sở Mính và Huyết Nhai dự bị về Vô Tướng thần sơn. Chỉ là trên đường gặp Đại Hắc Thiên – Nhật Già La và một lượng lớn võ tu, nhiều lần cướp đường tập kích, cho nên mới chậm trễ mấy ngày. Ngoài ra, Sở Mính bị ép phải bại lộ Thiết Nhai kính giáp. Tin tức Huyết Nhai thánh truyền cũng đã bị lộ.” “Ta đã biết.” Thanh Hư Tử hơi gật đầu: “Ngươi có thể đưa người an toàn trở về Vô Tướng thần sơn, đã là rất tốt, lần này ghi một công cho ngươi.” Sau đó, hắn nhìn về phía Sở Mính và Sở Hi Thanh ở phía sau. Vẻ mặt hiền lành, nở nụ cười nói: “Hai vị, mời đi theo ta, phụng mệnh lệnh của tông chủ, mời hai vị đi theo ta đến Tế Đao đài, biện máu trước đao để định thánh truyền.” Sở Mính nghe vậy thì vẻ mặt run lên, biết đầy là quá trình không thể thiếu để xác định thân phận Huyết Nhai thánh truyền của nàng. Chỉ cần Huyết Nhai thần đao tán thành, nàng tất có thể ngồi vững vị trí thánh truyền này. Sở Hi Thanh nghe vậy thì hơi nhướng mày, hiện ra ý quái lạ. Hắn mới chạy đến Vô Tướng thần sơn, liền cảm ứng được Huyết Nhai thần đao. Đao linh tựa như đang rất vui vẻ khi hắn đến đây, đang nhảy nhót không thôi. Khi Sở Mính rời thuyền, tâm trạng của nàng rất không tốt. Một ngày này, nàng liên tục nhận được tin phù từ Kinh Tây Sở thị. Hầu như đều không có ngoại lệ, tất cả đều bảo nàng phải cẩn thận an toàn của bản thân. Tin tức từ khắp nơi đều rất ác liệt. Từ sau khi nàng bại lộ năng lực Thiết Nhai kính giáp, cùng ngày hôm đó, mấy tổ chức sát thủ lớn nhất Đại Ninh là Sát Sinh lâu và Vãng Sinh thiên đều xuất hiện một giải thưởng kếch xù. Đó là ba phần bí dược tam phẩm thượng, hoặc là chín phần bì dược tam phẩm hạ. Tài liệu chính của bí dược tứ phẩm trở lên là không thể bảo quản. Vì vậy, đây là lời hứa hẹn của ba vị cao nhân nhất phẩm trên Thiên Bảng. Đó là Vĩnh Tuế Phiêu Linh – Ngọc Độc Hành hạng 5 trên Thiên Bảng, Đao Kiếm Như Mộng – Lục Trầm hạng 9 Thiên Bảng, Cửu Kiếm Cầm Ma – Lang Bắc Vọng hạng 16 Thiên Bảng. Chỉ cần có người có thể giết chết Sở Mính, liền được ba vị cao nhân này hộ tống toàn bộ quá trình, trợ giúp bọn họ lấy được tài liệu mà bọn họ muốn. Phần hứa hẹn này quả thật là vô giá, dù bao nhiêu bạc cũng không đổi được. Bị ba vị cao nhân Thiên Bảng nhìn chằm chằm, Sở Mính há có thể không hoảng hốt? Có người nói, di tộc cự thần ở phương bắc cũng bắt đầu có hành động, phản ứng của bọn họ rất kịch liệt, thậm chí còn vượt qua cảnh nội của Đại Ninh. Chỉ là mạng lưới tình báo của Kinh Tây Sở thị vẫn chưa bao trùm phương bắc, tạm thời không tìm hiểu được rõ ràng. Sở Mính đã là tâm loạn như ma. Lúc trước, khi nàng bị thiên tử chọn làm người thừa kế Huyết Nhai thánh truyền, thì nàng đã biết trong này có nguy hiểm. Phải biết, ngay xưa ngay cả Bá Võ Vương và Thiết Sơn Tần thị cũng không thể ngăn cản. Đặc biệt là hôm qua, gia tướng âm Dương Đồ - Ma Thái của Sở gia cũng đã bị Thần Quyền Phán Quan – Tẩy Bích Thiên giết chết. Điều này không chỉ làm cho năng lực phòng vệ của nàng hạ xuống một bước, mà còn làm cho Sở Mính như chim sợ cành cong. Thần Quyền Phán Quan – Tẩy Bích Thiên là võ tu cao phẩm có thể cách không ngàn trượng để giết chết người. Từ năm trước đến giờ, đã có vài vị cao thủ của Sở gia, và hai tên con cháu vợ cả của Sở gia chết trong tay Tẩy Bích Thiên. Đây là kẻ địch mà cha nàng kiêng kị nhất! Sở Mính không thể không sợ. Nhưng khi thuyền Bình Thiên hạ xuống Vô Tướng thần sơn, nội tâm cũng Sở Mính cũng được thả lỏng. Đây là Vô Tướng thần sơn có hai vị cao nhân nhất phẩm hơn trăm vị nhị phẩm tam phẩm tọa trấn.