Bá Võ - Khai Hoang

Chương 915: Thần Nguyên Vô Tướng (3)



Hiện giờ, một chiêu đao pháp hòa Vô Cực Trảm sẽ lấy sạch năm phần. . .
Không đúng, sau khi Vô Tướng công chuyển hóa thành Thần Nguyên Vô
Tướng công, một chiêu đao pháp vào Vô Cực Trảm sẽ mất ba phần mười lượng
chân nguyên.
Nếu như là cực chiêu như Phong Xế Lôi Hành, Tam Tương Thần Đao, thì sẽ
tiêu hao bốn đến sáu phần mười.
Vì vậy, không cần thiết tăng Vô Cực Trảm lên, tăng lên thì hắn cũng không
dùng nổi.
Sở Hi Thanh vừa nhớ đến Sở Vân Vân, nộ tâm lại hơi khác thường.
Hắn có chút nhớ cô muội muội tiện nghi này rồi, cũng không biết nàng ở bên
ngoài thế nào?
Ba ngày không gặp, như cách một thu.
Sở Hi Thanh chợt nghĩ đến, một ngày bên ngoài tương đương với mười hai
ngày trong này.
Mình ở trong này ba ngày, bên ngoài mới được ba canh giờ thôi.
Mà ngay khi Sở Hi Thanh đang cười tự giễu, Bạch Tiểu Chiêu cầm một quả
thông to bằng nắm tay vừa chạy vào hang động.
Hai bên má của nàng phồng lên như hai cái bánh bao, không biết là đã nhét bao
nhiêu hạt thông vào miệng.
Phần lớn đồ vật bên trong bí cảnh thời gian đều có độc, chỉ có những cây cối và
hạt giống ở bên ngoài là ngoại lệ, đó cũng chính là lương thực chủ yếu của các
đệ tử khi tiến vào bí cảnh thời gian.
Gần ngọn núi lửa có một rừng Huyết tùng rất lớn, hạt thông của chúng chẳng
những to bằng nắm tay, mà còn rất ngon.
Điều này khiến Bạch Tiểu Chiêu vui vẻ đến điên rồi.
Trước khi nàng hóa hình, nàng thích ăn nhất chính là hạt thông.
Mà bên trong hạt thông này, còn có máu Cổ thần đã được tịnh hóa.
Tuy rằng nồng độ cực kỳ mỏng manh, nhưng đối với Bạch Tiểu Chiêu mà nói,
nó cũng không kém gì nàng phun ra nuốt vào tinh hoa của nhật nguyệt hàng
ngày.
Tốc độ tu hành của yêu tộc rất chậm.
Với tố chất Ngũ vĩ mạnh mẽ của Bạch Tiểu Chiêu, mỗi ngày đều phải phun ra
nuốt vào tinh hoa nhật nguyệt, nhưng yêu lực chỉ tăng một tí tẹo, còn không
bằng ăn một viên hạt thông Huyết tùng này.
Đáng tiếc là Bạch Tiểu Chiêu không có pháp khí không gian, bằng không nàng
nhất định sẽ nhồi tất cả hạt thông ở đây vào trong đó.
Có lẽ nàng ăn khoảng năm ngàn hạt thông này, thì sẽ có thể thăng cấp ngũ
phẩm.
“Huynh trưởng, ngươi đoán đúng, bọn họ vừa bỏ đi xong.”
Bạch Tiểu Chiêu vừa ăn vừa nói, giọng nói hơi mơ hồ: “Còn cả Sở Mính kia
nữa, ấn ký trên đầu nàng đã biến thành màu xám đen.”
“Ồ?”
Sở Hi Thanh không khỏi nheo mắt lại.
Điều này cũng làm cho hắn có chút bất ngờ.
Ba ngày rồi, Sở Mính vẫn chưa ứng chiến lần nào?
Nữ nhân này xưa này đều kiêu căng tự mãn, không coi ai ra gì, cũng không đến
mức nhát chết như vậy chứ?
Trừ phi là những người khiêu chiến này quá mạnh, Sở Mính không có tự tin
chiến thắng một người nào.
Xem ra bí cảnh thời gian lần này, quả thật là anh hùng hội tụ nha.
Sở Hi Thanh suy tư giây lát: “Như vậy Lãnh Sát Na thì sao?”
Chiều hôm qua, khi mưa tạnh thì Bạo Kiếm – Quách Nộ và Phong Lôi Song
Cực – Cổ Kiếm đã rời khỏi nơi này.
Hiện giờ chỉ còn lại một cái Lãnh Sát Na.
“Hắn không đi, vẫn trốn trong hang động, bảo vệ cái quan tài băng kia.” Bạch
Tiểu Chiêu lắc lắc đầu: “Người này thật kỳ lạ, ba ngày nay, hắn chỉ ra ngoài một
lần.”
Sở Hi Thanh cũng sinh lòng ngờ vực.
Nhưng hắn đã không định chờ nữa.
Sau khi tu luyện Vô Cực Trảm thành công, hắn đã có thể quét ngang bí cảnh
này rồi.
Cái phần ‘cơ duyên’ mà Sở Vân Vân đã nói, hắn định phải bắt tay vào thăm dò.
“Chúng ta đi.” Sở Hi Thanh vừa nói xong, liền trực tiếp đi ra khỏi hang động,
cất bước đi về phía lòng ngọn núi lửa.
Hình dạng của ngọn núi lửa này tương tự đầu người.
Sở Hi Thanh nghi ngờ, ngọn núi này có thể là do thi thể cự thần biến thành,
tương tự như Hỏa Cốt quật.
Vì vậy, phần bụng của ngọn núi lửa này cũng có một hang động cực lớn, tựa
như miệng người.
Sở Hi Thanh đứng ở cửa hang động một lát, kích phát năng lực Thái Thượng
Thông Thần để cảm ứng, sau đó mới dứt khoát đi vào.
Ngay khi hai người Sở Hi Thanh và Chu Lương Thần biến mất tại cửa hang
động.
Phía trên ngọn núi lửa, Lãnh Sát Na cũng đi ra khỏi hang động của mình.
Hắn ngậm lấy vài phần ngạc nhiên và nghi ngờ mà nhìn xuống dưới, lòng thầm
nói cái tên Sở Hi Thanh này rốt cuộc là muốn gì đây?
Lẽ nào người này không biết trong hang động kia có nguy hiểm rất lớn?
Một khi thứ kia thức tỉnh, dù là võ tu ngũ phẩm cấp Thiên trụ, thì cũng không
sống nổi quá một cái hô hấp ở trước mặt nó.
Cùng lúc đó, trong rừng rập ở cách đó mấy trăm dặm, một đám sinh vật hình
người có hình thể cực lớn đang cất bước đi trong rừng rập.
Thân thể của đám cự nhân này cao đến ba trượng trở lên, tên cầm đầu phải cao
đến năm trượng.
Toàn thân bọn họ là một bộ lông dày đặc, hơn nữa còn bao trùm một tầng giáp
sát màu đen.
Dưới ánh sáng mờ nhạt ở trong bí cảnh, cái bóng của bọn họ ở trên mặt đất lại
tựa như những con cự lang. (sói to)
Số lượng khoảng hơn năm mươi, nhưng đi lại trong rừng rập lại vô thanh vô
tức. Chỉ có khí tức âm hàn là tràn ngập bốn phía, làm cho sinh linh trong bí
cảnh đều tránh né và e sợ. 


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com