Có điều, tốc độ của Sở Hi Thanh quá nhanh, đến khi bọn họ phản ứng lại thì Sở Hi Thanh đã đến trước người của bọn họ. “Giết!” Tám người đều không do dự, mỗi người đều dùng toàn lực, dùng chiêu pháp mạnh nhất của bọn họ, đánh thẳng vào bóng người như sương như khói ở phía trước. Bởi vì thân pháp, nên tốc độ của bọn họ không giống nhau, vị trí có trước có sau, không thể hình thành thế vây đánh. Sở Hi Thanh lập tức nhảy thẳng vào giữa đám người. Bồng! Cũng là một ánh đao màu trắng ngọc lóe lên, thành thạo và điêu luyện mà qua lại giữa đám binh khí đó. Vài tiếng trầm vang lên, nhưng lại dường như là một tiếng. Tận năm cái đầu người bay lên trời, lại bị đao khí của Sở Hi Thanh chấn động thành bột máu, tung bay ra bốn phía. Còn có ba người bị hắn chặt tay. Ba người này đều là sắc mặt sợ hãi, ánh mắt không dám tin mà nhìn cánh tay đang bay lên của mình. Bóng người của Sở Hi Thanh thì lại tiếp tục truy kích Vân Thiên Ca. Cực chiêu – Yên Vân Thiên Túng! Chỉ chớp mắt mà hắn đã vượt qua cự ly mười trượng, một đao chém thẳng về phía lưng của Vân Thiên Ca. “Chém!” Bất cứ kẻ nào nhìn chằm chằm vào đầu của hắn, đều phải có tâm lý bị hắn chém đầu! Con ngươi của Vân Thiên Ca lập tức co rụt lại, sợ hãi và tuyệt vọng đến cực hạn đã xung kích tâm linh của hắn. Hắn gầm lên giận dữ, một ký tự chữ ‘Mệnh’ được giấu trong mi tâm bỗng nhiên nổ tung. Một thân máu thịt của Vân Thiên Ca thế mà lại nổ tung thành vô số thịt vụn trước khi đao của Sở Hi Thanh đến. Sau đó, dưới một sức mạnh thần bí nào đó dẫn dắt, từng sợi từng sợi huyết khí kia đã chạy ra xa xa. Ngay khi Vân Thiên Ca vừa bỏ chạy, hàng trăm mũi tên nhỏ bé và vô số ám khí đều bay thẳng đến chỗ của Sở Hi Thanh. Đó là ám khí do đám đệ tử của Vô Thượng huyền tông và Huyết Bức sơn đánh ta. Khi Thiết Trầm Chu bị chặt đầu, bọn họ đã cảm thấy tình hình không ổn, theo bản năng mà lấy ám khí ra để kiềm chế Sở Hi Thanh. Nhưng đến tận khi tám người kia bị Sở Hi Thanh đánh tan trong nháy mắt, thì bọn họ mới miễn cưỡng bắt được bóng người của Sở Hi Thanh. Mãi cho đến khi Vân Thiên Ca dùng bí pháp để thoát khỏi lưỡi đao của Sở Hi Thanh và bỏ chạy, thì ám khí của bọn họ mới lững thững đến muộn. Sở Hi Thanh không hề hoang mang, đao thế đột nhiên thay đổi, quanh người hiện lên một ánh sáng giống như gương sáng, phản xạ tất cả. Cực chiêu – Hồi Quang Phản Chiếu! Đám ám khí bị hắn đón đỡ ba phần mười, tránh thoát ba phần mười, gần bốn phần còn lại thì bị đao thế của hắn phản xạ về, làm cho trong hơn sáu mươi người kia xuất hiện những tiếng kêu rên đầy kinh ngạc. Lúc này, sau lưng Sở Hi Thanh lại hiện lên một con cự thú Nhai Tí cực lớn. Đầu rồng thân sài, miệng ngậm chiến đao, nó phát ra tiếng rống chấn động như sấm rền. Nhai Tí đao ý của Sở Hi Thanh đã bay lên đến tầng mười một. Dưới địch ý và sát ý của hơn trăm võ tu lục phẩm thất phẩm ở đây, nó đã được kích thích lên đến cực hạn! “Giết!” Theo Cửu Thiên niệm luân ở phía sau Sở Hi Thanh chuyển động nhanh chóng. Thần niệm mạnh mẽ hỗn hợp với đao ý của hắn bùng nổ, đám đệ tử Huyết Bức sơn và Vô Thượng huyền tông ở đây lập tức phun máu tươi, quỳ gối trên mặt đất! Bọn họ chỉ cảm thấy một luồng đao ý vô cùng sắc bén đã chém thẳng vào đầu óc của bọn họ, làm cho thần hồn của bọn họ suýt nữa nứt toác, ý niệm hoàn toàn đinh trệ, không tự chủ được mà thần phục dưới đao ý và đao uy tựa như vô cùng vô tận này! Dù là đám người ẩn núp trong bóng tối kia, cũng có gần ba phần mười là miệng mũi chảy máu. Lúc này, hai người Vương Hi Trúc và Tiết Hữu Đình, cộng thêm đám đệ tử của Vô Tướng thần tông ở phía sau bọn họ đều nhìn thấy tình cảnh này, nhìn Sở Hi Thanh cầm Ngọc Khuê Kim Nghiệt đao trong tay, thi triển hai cánh Bạch Hổ mà đứng giữa không trung, bọn họ chỉ cảm thấy tê cả da đầu, toàn thân run rẩy! Da thịt toàn thân bọn họ đều nổi da gà, ánh mắt mờ mịt, không có tiêu cự, chỉ cảm thấy cảnh tượng trước mắt giống như nằm mơ. Thiết Trầm Chu lại bị một đao của Sở Hi Thanh chém chết? Vân Thiên Ca chỉ có thể liều mạng bỏ trốn khi đứng trước mặt Sở sư đệ? Tám tên cao thủ lục phẩm thượng có thể sánh vai với cao thủ trong sáu mươi vị trí đầu của Thanh Vân Tổng Bảng, lại không thể ngăn cản Sở Hi Thanh một cái hô hấp! Hơn một trăm tên võ tu, đều bị đao ý của Sở Hi Thanh trùng kích làm cho nguyên thần bị trọng thương! Đây là loại mộng đẹp mà hoang đường gì? Ảo giác hoang đường đến cỡ nào? Cũng vào lúc này, bên trong Đạo Nhất điện ở Vô Tướng thần sơn, sắc mặt tông chủ Lý Trường Sinh đã đỏ bừng, hắn nắm chặt hai tay vịn trên ghế, suýt nữa thì bóp nát!