Bạch Nguyệt Quang

Chương 38:



Hôm sau, khi Vân Mộ Kiều đang ngâm mình trong suối nước nóng cùng với Trì Tiện, cô nhận được cuộc gọi từ Chung Duẩn, nói rằng Úc Noãn Noãn đã gặp tai nạn xe hơi dưới tòa nhà công ty và bị sảy thai.

Vân Mộ Kiều mở to mắt, thốt lên: "Trời ơi!"

Tần suất nữ chính gặp tai nạn xe hơi còn cao hơn cả tần suất cô ngâm mình trong suối nước nóng.

Cô đứng dậy từ trong nước, vỗ vỗ vai Trì Tiện, định gọi anh về thành phố để xem tình hình.

Nhưng tay cô chạm phải một mảnh da trơn, nhìn xuống thấy làn da trắng sáng mịn màng, Vân Mộ Kiều lập tức ngồi lại xuống.

"Kiều Kiều, ngâm xong rồi à?" Trì Tiện như vừa mới tỉnh dậy, giọng nói có chút lười biếng khiến người nghe cảm thấy mệt mỏi.

"Chưa, chưa xong." Vân Mộ Kiều cúi đầu nghịch nước, mắt không tự chủ được liếc nhìn về phía đó.

Cảnh đẹp trước mắt thế này, hóng hớt gì nữa đây?

Còn về chuyện Úc Noãn Noãn bị sảy thai... để chút nữa hãy tính.

Vì vậy, ngày hôm sau Vân Mộ Kiều và Trì Tiện mới đến bệnh viện thăm Úc Noãn Noãn.

Cùng lúc đó, tin tức về việc Úc Noãn Noãn sảy thai đã lan truyền trên mạng như vũ bão.

Có người nói rằng công ty giải trí Kiều Mộc ép nữ nghệ sĩ phải bỏ đứa bé nếu không sẽ bị hủy hợp đồng và phải đền bù một khoản tiền lớn.

Nữ nghệ sĩ bị ép phải lựa chọn giữa đứa trẻ và sự nghiệp, trong trạng thái mơ hồ đã gặp tai nạn xe hơi và sảy thai.

#Giải Trí Kiều Mộc Nữ nghệ sĩ Sảy thai# đã trở thành chủ đề hot trên tìm kiếm, và có xu hướng leo lên vị trí cao hơn.

Mặc dù Úc Noãn Noãn vẫn chưa chính thức ra mắt, nhưng điều đó không ngăn cô ta nhận được sự quan tâm từ cộng đồng mạng.

Dù sao, cô ta cũng là nữ chính, đừng nói là sảy thai, chỉ cần cô ta gãy xíu móng chân, nếu muốn, cũng có thể thành một đề tài gây bão.

Fanpage chính thức: Tiểu Lạc Lạc Thích Ăn Dưa, fl Lạc nhé, iu các bạn ❤️

Vân Mộ Kiều khá sốt ruột muốn xem Úc Noãn Noãn và Lục Cẩn sẽ làm gì.

Khi cô và Trì Tiện đến phòng bệnh của Úc Noãn Noãn, Lục Cẩn cũng có mặt ở đó.

Trong phòng bệnh còn có một bác sĩ trẻ mặc áo khoác trắng, vẻ mặt đầy áy náy, liên tục xin lỗi Úc Noãn Noãn .

Vân Mộ Kiều lập tức hiểu ra, người xui xẻo trong vụ tai nạn lần này chính là bác sĩ này.

Cô nhìn kỹ lại khuôn mặt của bác sĩ, rồi mới hiểu ra, đây chẳng phải là chú chó số 4 của nữ chính Úc Noãn Noãn đã đụng phải trong tai nạn xe hơi sao!

Chàng bác sĩ này còn trẻ, tài cao, học rộng, và là một bác sĩ nổi tiếng, Giang Tự Hành.

So với vẻ ngoài dịu dàng, tuấn tú của anh ta, thì tài năng và khí chất của anh ta còn thu hút hơn nhiều.

Ba mươi năm đầu đời, bác sĩ Giang đã dâng hiến mình cho học thuật và bàn mổ, còn phần đời còn lại, anh ta sẽ dâng hiến cho Úc Noãn Noãn .

Vân Mộ Kiều trong lòng thầm thở dài: Thật là tội nghiệp, một người có thể trở thành người đoạt giải Nobel Y học tương lai, lại biến thành một con chó.

Quả nhiên, Úc Noãn Noãn có lòng tốt đặc trưng của nữ chính, cô ta còn đang đau buồn về chuyện sảy thai, mà lại an ủi bác sĩ Giang: "Bác sĩ Giang, anh không cần xin lỗi, không phải lỗi của anh, là do tôi không tốt, là tôi không có duyên với đứa bé này."

Cô càng nói như vậy, bác sĩ Giang càng tự trách mình, gần như muốn tự mình bù đắp cho Úc Noãn Noãn một đứa bé.

Lục Cẩn ngồi trên ghế bên cạnh, gương mặt lạnh lùng và khó chịu, chẳng thèm để ý đến ánh mắt của bác sĩ Giang dính lấy Úc Noãn Noãn .

Ngay khi Vân Mộ Kiều và Trì Tiện bước vào, biểu cảm của anh ta lập tức trở nên sinh động hơn.

"Vân Mộ Kiều, sao cô còn mặt mũi đến thăm Noãn Noãn thế?" Anh ta lên tiếng, chất vấn và trách móc.

"Cô chính là Tổng Giám đốc của giải trí Kiều Mộc à? Chính cô là người ép cô Úc đây phải bỏ đứa bé sao?"

Bác sĩ Giang không còn áy náy nữa, giờ thì tức giận rồi.

Cũng không biết là do Úc Noãn Noãn và Lục Cẩn đã tiêm chích gì cho anh ta, hay là do bị quân sư mạng xã hội tẩy não.

Vân Mộ Kiều với Trì Tiện nhìn nhau, mặt đầy dấu chấm hỏi: “Tôi mộng du đến tìm cô Úc, ép cô ấy bỏ đứa bé rồi sao?”

Trì Tiện phối hợp lắc đầu: “Em không mộng du đâu. Có lẽ là vì người ba không muốn có con, còn người lái xe gây tai nạn cũng không muốn mang một mạng người, họ muốn em gánh thay thôi.”

Tóm tắt khá chính xác.

Vân Mộ Kiều gật đầu đồng ý, tiện tay nhận bó hoa hướng dương mà Trì Tiện ôm trong tay, đặt lên chiếc bàn nhỏ bên giường bệnh của Úc Noãn Noãn .

Đúng vậy, cô lại mang đến cho Úc Noãn Noãn một bó hoa hướng dương mà cô thích nhất.

“Cô Úc, xin chia buồn. Đứa bé mất rồi, có thể mang thai lại, cô còn trẻ, giữ gìn sức khỏe là quan trọng nhất.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -

Úc Noãn Noãn nghe vậy, nước mắt càng tuôn rơi không ngừng.

“Giả dối.” Bác sĩ Giang khinh bỉ hừ lạnh.

Vân Mộ Kiều cảm thấy lo cho chỉ số IQ của chú chó số 4, chế giễu: “Tôi chỉ là sếp của cô Úc, chẳng phải bạn bè gì, sự quan tâm của tôi đương nhiên không có tình cảm chân thật, không so được với tài xế gây tai nạn.”

Cô chỉ đến để xã giao một chút, khách sáo thôi. Nếu bắt cô nói thẳng ra thì chẳng phải quá rẻ tiền sao?

Bác sĩ Giang nghẹn lời, mặt đỏ bừng.

Lục Cẩn mặt đầy vẻ lạnh lùng: “Vân tổng đúng là chỉ là sếp của Noãn Noãn, nhưng có phải là quản quá nhiều chuyện không? Đến cả việc Noãn Noãn có sinh con hay không mà cũng phải qua sự đồng ý của cô?”

Vân Mộ Kiều: Hừ, thằng đàn ông chó chết.

“Lục Tổng, Cô Úc mặc dù là nghệ sĩ của Kiều Mộc, nhưng Kiều Mộc không bao giờ can thiệp vào chuyện kết hôn sinh con của nghệ sĩ. Đến cả Hoắc Kiêu tôi cũng không quản, sao lại phải can thiệp vào chuyện cô ấy có sinh con hay không?”

“Còn Lục Tổng, anh là ba của đứa bé, mới có quyền quyết định có con hay không, đúng chứ?”

Ý là ngay cả nghệ sĩ ẵm liền ba giải thưởng cô cũng không quan tâm, Úc Noãn Noãn là một người chưa ra mắt, cô cũng không rảnh để quản, đứa bé cũng không phải của cô.

“Đó là con của tôi, sao tôi lại không muốn chứ?” Lục Cẩn nhìn Vân Mộ Kiều, ánh mắt đầy căm phẫn.

Anh ta chất vấn: “Trước khi cô đến thăm Noãn Noãn, cô ấy và đứa bé đều ổn. Cô đến thăm cô ấy, hôm sau cô ấy bỗng đến Kiều Mộc, vì suy nghĩ m.ô.n.g lung mà gặp tai nạn, chẳng phải vì cô đã nói gì với Noãn Noãn sao?”

Vân Mộ Kiều: ……Hay thật, định dở trò hả?

“Hôm trước tôi và Trì Tiện chỉ đến thăm Cô Úc ở khu dân cư An Tâm, từ lúc vào đến lúc ra không quá năm phút. Tôi nói gì với Cô Úc thì Lục Tổng không bằng hỏi cô ấy đi.” Vân Mộ Kiều nhìn về phía Úc Noãn Noãn .

Úc Noãn Noãn vốn đang cúi đầu lặng lẽ rơi nước mắt, nghe vậy thì cắn môi, tiếng nức nở từ miệng cô ta phát ra.

“Vân tổng, xin lỗi, là tôi khiến cô thất vọng rồi.”

Vân Mộ Kiều: ……Câu này nghệ thuật thật đấy, hiểu thế nào cũng được, tùy vào cách bạn hiểu.

Vân Mộ Kiều cảm thấy nghẹn ứ trong lòng.

Cô thật ngây thơ, hai người này đúng là trời sinh một cặp, đất tạo một đôi, cứ bắt cô làm công cụ cho họ yêu đương, không thể để cô yên.

Vân Mộ Kiều tức đến bật cười: “Vậy nếu mọi người đã khẳng định là tôi làm, thì nói thử xem, tôi làm vậy có lợi ích gì cho tôi? Có cái gì tốt cho tôi không?”

“Chắc chắn là cô ghen tị với Noãn Noãn, ghen tị với cô ấy tốt bụng hơn cô, xinh đẹp hơn cô!” Bác sĩ Giang giận dữ chen vào.

“Chắc chắn là vì muốn có vị trí phu nhân Lục Tổng.” Lục Cẩn bổ sung, “Vân tổng vì cứu Xuân Phong mà có thể làm đến mức quyến rũ tôi, huống chi là ép Noãn Noãn bỏ thai?”

Vân Mộ Kiều lại cười lạnh: “Lục Tổng đúng là vừa tầm thường vừa tự tin, bác sĩ Giang cũng vậy.”

Bác sĩ Giang lại bị tức đến nghẹn lời, khuôn mặt dịu dàng, tuấn tú cũng lộ ra chút sắc thái tàn nhẫn.

Vân Mộ Kiều thì chẳng thèm nhìn anh ta, nói: “Cả thành phố Tân Hải đều biết, là Lục Tổng muốn có tôi nhưng không được, nên tìm Úc Noãn Noãn làm thế thân.”

“Giờ lại quay ra nói tôi thích anh, nói tôi là thế thân của Úc Noãn Noãn, thật là vớ vẩn.”

“Chưa kể, tôi còn có bạn trai. Bạn trai tôi tốt gấp nghìn lần Lục Tổng, nếu tôi phải chủ động quyến rũ Lục Tổng, thì trừ khi tôi tự moi mắt ra.”

Vân Mộ Kiều nói xong, liền vươn tay khoác lên cánh tay Trì Tiện, thân mật dựa vào vai anh: “Anh yêu, anh tin em đi, em không thèm nhìn trúng cái thứ xấu xí như Lục Cẩn đâu.”

Trì Tiện ngây ra một lúc, rồi nghiêm túc gật đầu: “Tất nhiên anh tin Kiều Kiều, mắt thẩm mỹ của Kiều Kiều không tệ như vậy đâu.”

Trong lòng bắt đầu nổi pháo hoa.

[xiuxiuxiu——]

Vân Mộ Kiều nghe vậy, tay khoác lấy cánh tay Trì Tiện mà cảm thấy không thoải mái chút nào.

Cô phải làm sao để nói với Trì Tiện rằng mình đang diễn kịch, không phải sự thật ?

Cũng không biết là Lục Cẩn bị câu nói kia chọc tức đến mức nào, n.g.ự.c anh ta phập phồng kịch liệt.

Vân Mộ Kiều do dự một chút, không biết có nên nhờ bác sĩ Giang kiểm tra cho anh ta không, lỡ như anh ta tức giận quá mà c.h.ế.t thì thật sự là lỗi của cô.

Lòng tốt này, Vân Mộ Kiều chỉ có một chút, rất nhanh cô lại nghĩ, nếu Lục Cẩn thật sự bị tức c.h.ế.t thì cũng tốt, đỡ phải lúc nào cũng xuất hiện trước mặt cô, làm cô cảm thấy buồn nôn.

Tuy nhiên, tai họa không chết, nữ chính lại có hào quang bảo vệ, Lục Cẩn chỉ mất vài giây để hồi phục.

Vân Mộ Kiều đành tiếp tục chọc tức anh ta: “Nếu Lục Tổng vẫn kiên quyết cho rằng là tôi khiến Cô Úc gặp tai nạn và sảy thai, thì Lục Tổng có thể báo cảnh sát, mang ra chút bằng chứng xác thực, đừng chỉ dựa vào cái miệng để tung tin đồn.”

Cô vén lại tóc, không chút tâm tư an ủi Úc Noãn Noãn vài câu, rồi khoác tay Trì Tiện, hiên ngang bước ra khỏi phòng bệnh.

Khi ra đến cửa, cô còn khiêu khích nói một câu: “Hừ, chẳng là cái thá gì cả.”


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com