Bạch Nguyệt Quang Trong Lòng Bạo Quân

Chương 62: Ánh Trăng Sáng Trong Lòng Bạo Quân



Lòng vị hoàng thượng nổi bão tố từng đợt nhưng bên ngoài, y vẫn ân cần dịu dàng như ngày nào, vẻ mặt y chung tình tha thiết nhìn vị sủng phi của y, sau đó y thản nhiên cầm lấy ly rượu độc.

Đến giờ phút này, y cũng không muốn diễn kịch với nàng nữa.

Dù lý trí đã nói y sẽ thành toàn cho nàng, nhưng trái tim lại vỡ nát nhức nhối, đau khổ tột cùng.

Từng ấy năm yêu thương cưng sủng người trước mắt bao nhiêu, vậy mà chỉ đổi lại người ấy cứ vô tình lạnh nhạt, thậm chí còn muốn y chết, thử hỏi không đau được sao?

- "Đó là điều mà nàng muốn ư?"

Lệ phi sững sờ một chút vì câu hỏi của hoàng thượng, đáy mắt nàng thoáng lóe lên tia do dự, nhưng sau đó nàng lạnh lẽo mỉm cười.

Nàng đương nhiên hiểu, hoàng thượng biết rõ y đang cầm trong tay chén rượu độc.

Lệ phi cứ ngỡ hoàng thượng vẫn chiều theo ý nàng mà diễn tiếp, uống hết ly rượu độc trong tay, nhưng chẳng ngờ, hoàng đế mệt mỏi không muốn diễn nữa.

Y trực tiếp xuyên thủng tấm màn giả dối giữa hai người.

Nhưng như vậy có thể thay đổi được gì nữa ư?

- "Thiếp biết, bệ hạ luôn hiểu rõ thần thiếp, giống như thần thiếp vô cùng hiểu bệ hạ vậy."

Hoàng đế bệ hạ nở nụ cười bi thương, y còn mong chờ gì ở câu trả lời của nàng? Y biết, là y đã tàn nhẫn g**t ch*t người nàng từng yêu, là y cố chấp trói nàng ở bên mình, để trái tim trong sáng của nàng ngày nào giờ đây đã cằn cỗi nhuốm đen.

Thà rằng nàng âm thầm lên kế hoạch rồi trực tiếp lấy mạng y, nhưng nàng ỷ lại vào tình yêu của y dành cho nàng mà tàn nhẫn lấy mạng y theo cách này, y thực sự vô cùng đớn đau thống khổ.

Đây có lẽ là cái giá mà y phải trả chăng?

Một khắc y uống hết cạn ly rượu trong tay, độc rất nhanh lan vào lục phủ ngũ tạng, cướp đi tính mạng của y.

Ly rượu liền rơi xuống đất, tiếng vụn vỡ vang lên chói tai lạnh lẽo, những mảnh vỡ văng ra tứ phía.

Vị sủng phi chứng kiến cái c.h.ế.t của hoàng thượng từ đầu đến cuối, gương mặt tuyệt sắc chẳng lộ ra chút tình cảm.

Trong lịch sử, những kẻ muốn đảo chính phải dẫm đạp lên huyết tinh mà trải qua bao mưa tanh gió máu, còn nàng thì chẳng tốn chút công sức nào đã nhanh chóng kết liễu vị hoàng đế trước mắt.

Phải là yêu thương đến thế nào, mới có thể buông bỏ tất cả mọi thứ mà dâng hiến cho nàng hết thảy?

Vị sủng phi cả đời chỉ khát cầu hoàng quyền tôn quý, lúc ấy trái tim lạnh lẽo bỗng ẩn ẩn nhói đau, dường như nàng đã mất đi thứ gì cực kì quý giá.

Trong một khắc, nàng cảm giác bản thân đang lạc vào một trận sương mù, tìm mãi chẳng thấy lối thoát.

Ái tình là gì, khiến con người có thể vì kẻ khác mà như thiêu thân lao vào ngọn lửa?

Nhất Dạ từng tự hỏi, bên cạnh người m.á.u lạnh vô tình như vị sủng phi ấy, phụ hoàng của hắn đã từng mệt mỏi muốn buông bỏ chưa?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Sao y có thể kiên nhẫn đến kinh người, cố chấp dây dưa với người kia chẳng dứt?

Tình yêu điên dại của y khiến mẫu thân hắn c.h.ế.t một cách oan nghiệt, khiến cuộc sống của hắn chẳng có lấy một chút hơi ấm, mãi đến khi Vân Mặc xuất hiện.

Sau này, thứ tình yêu điên dại đó, còn tàn nhẫn cướp đi mạng sống của y.

Bao nhiêu năm giày vò thống khổ bên cạnh người chẳng hề yêu y, đã từng có giây phút nào, y hối hận?

Lý Nhất Dạ cũng chẳng rõ, chỉ biết rằng...hắn căm hận thứ thế gian tôn sùng gọi là "ái tình" ấy.

Nhất Dạ hắn đã từng thề, tuyệt đối sẽ không sa đọa vào tình yêu.

******************

Ngày tháng năm ấy, vị bạo quân trẻ tuổi lên ngôi, chính là dẫm lên m.á.u của thiên hạ mà bước đến hoàng quyền tôn quý.

Đã trôi qua được bao nhiêu ngày, hắn chỉ biết chìm vào c.h.é.m g.i.ế.c đến điên loạn?

Người đời bảo, hắn vô tâm vô tình.

Hậu cung của hắn, không có lấy một bóng nữ nhân.

Dù tân đế tuổi trẻ tuấn tú vô song, nhưng hắn quá tàn độc, hắn chẳng phải là con người, hắn là đại diện cho quỷ dữ.

Vì thế, những thiếu nữ ở kinh thành đều sợ hãi hắn.

Từ lúc hắn đăng cơ, Đại Yến chưa bao giờ được mở tiệc mừng vui.

Chiến tranh liên miên, đau thương c.h.ế.t chóc.

Muôn dân lầm than đói khổ, tiếng oán thán vang trời dậy đất.

Khí uất bao trùm cả giang sơn Đại Yến.

Trong khi đó, tân đế ngày càng bạo ngược hơn.

Ở Ngọc Lan cung có một lời đồn, tân đế không gần nữ sắc, bởi vì hắn có một sở thích quái lạ.

Mê Truyện Dịch

Nghe nói, khi hắn còn là một hoàng tử, hắn từng yêu sủng một người, mà người đó, lại là thái giám của hắn.

Sau này, người thái giám đó đã c.h.ế.t ở chiến trường, tân đế từng có một đoạn kí ức cực kì thống khổ.

Về lời đồn hư hư thực thực này, mỗi người một ý.

Chỉ có Hạ Nhã Tịch biết rõ, lời đồn chín phần là thật, bởi vì, nàng cứ tưởng Lý Nhất Dạ chỉ có lãnh khốc tàn bạo, cho đến khi nàng chứng kiến hắn dịu dàng trước một người.