Bạch Nguyệt Quang Trong Lòng Bạo Quân

Chương 90: Ánh Trăng Sáng Trong Lòng Bạo Quân



Hoàng thượng Lý Hàn Vũ vẫn còn là thiếu niên trẻ tuổi đầy anh khí, muốn đi vi hành để nắm được cuộc sống cũng như nguyện vọng của con dân Đại Yến, tiểu vương gia Lý Tử Kiều phong lưu thành tính, tình nguyện dẫn đường!

Nghĩ đến tiểu vương gia quen thuộc đường lối ở kinh thành, hoàng thượng gật đầu chấp thuận.

Thế là hai thiếu niên sóng vai vi hành ngoài kinh thành, tiểu vương gia hoạt bát còn hoàng thượng trầm ổn chín chắn, đã thu hút không biết bao nhiêu ánh mắt người nhìn.

Bỗng có một tin đồn làm họ chú ý.

Hôm nay đã có một vị thiếu gia trả đến 100 ngàn lượng vàng để nghe Ý Nhi cô nương đàn một khúc.

100 ngàn lượng vàng quả thực là giá trên trời, cao nhất từ trước đến nay!

Nghe vậy, Lý Hàn Vũ không khỏi có chút tò mò.

Qua lời bát quái của Lý Tử Kiều, Lý Hàn Vũ mới biết kinh thành có một giai thoại.

Tài đàn của Ý Nhi cô nương hay đến mức xuất quỷ nhập thần, lúc như sầu bi ai oán, lúc thì trong vắt như làn suối mát, thăng trầm réo rắt, quyến rũ say mê lòng người.

Ý Nhi cô nương chỉ đồng ý đánh đàn duy nhất cho một người nghe một lần vào giữa tháng.

Nhưng số người muốn nghe nàng đàn quá đông, nên Tứ Nguyệt Lâu phải mở cuộc đấu giá.

Người lần này trả giá cao nhất là một vị thiếu gia phủ thừa tướng với mức giá lên đến 100 ngàn lượng vàng!

Giai nhân cầm kỳ như họa, nhưng tò mò hơn hết là sắc đẹp của chính nàng!

Mỗi lần Ý Nhi cô nương trổ tài kinh diễm, nàng luôn giấu mình sau tấm bình phong mờ ảo.

Người nghe chỉ có thể thấy những ngón tay xinh đẹp nhảy múa trên những dây đàn réo rắt.

Dù nàng chưa hề lộ mặt ra ngoài thiên hạ nhưng những ngón tay nàng nhảy múa cũng đủ làm lòng người mê muội.

Người người ca ngợi sắc đẹp của nàng không ngớt!

Tứ Nguyệt lâu là thanh lâu, nhưng Ý Nhi cô nương chỉ bán nghệ, không bán thân.

Nàng được bảo vệ vô cùng kĩ lưỡng.

Ngoại trừ tiếng đàn của nàng, mọi thứ chỉ là lời đồn như nấm mọc sau mưa!

Lý Tử Kiều hăng hái kể những chuyện về Ý Nhi cô nương mà hắn nghe được, đổi lại là Lý Hàn Vũ trầm ngâm.

Tuy Lý Hàn Vũ đối với tiếng đàn của vị cô nương kia có chút hiếu kì, nhưng điều y đang bận tâm nhất là về việc thiếu gia phủ thừa tướng dám trả cái giá 100 ngàn lượng vàng.

Hiện nay quốc khố trống rỗng, lộc của triều đình chẳng được bao nhiêu, tại sao phủ thừa tướng có thể sở hữu số tiền lớn như vậy?

Lý Tử Kiều không biết Lý Hàn Vũ nghĩ gì, chỉ thấy y trầm mặc, cho rằng y đang có hứng thú với Ý Nhi cô nương.

Thế là hắn bèn tỏ ra thần bí.

- "Thực ra không phải là không có cách để xem dung mạo vị cô nương ấy.

Mê Truyện Dịch

Đệ biết có một lối đi, đêm nay vị cô nương đó biểu diễn ở Tứ Nguyệt Lâu, có thể xem được dung nhan của vị cô nương này, huynh có đi không?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Nghĩ đến việc vừa hay có thể kiểm tra lời đồn vị thiếu gia phủ thừa tướng bỏ ra 100 ngàn lượng vàng, Lý Hàn Vũ gật đầu đồng ý.

Một khắc quyết định lúc ấy, y chẳng ngờ đã gặp phải kiếp số đời mình!

Lý Tử Kiều là tiểu vương gia phong lưu có tiếng, bạn tốt vô số.

Dù Ý Nhi cô nương thần bí, nhưng hắn vẫn nghe ngóng được một số tin tức.

Hoàng thượng và tiểu vương gia có thể gặp được Ý Nhi cô nương, nhưng éo le là....thân phận cao quý đến thế, sao hoàng thượng và tiểu vương gia vẫn còn phải trèo tường nhà người khác?

Trước giờ Lý Hàn Vũ đều là quân tử như ngọc, vậy mà đêm nay lại vô cùng nhếch nhác chật vật.

Tiểu vương gia thầm than một tiếng.

Khi thấy gương mặt Lý Hàn Vũ tối lại, tiểu vương gia cảm thán bản thân sắp nguy đến nơi rồi!

Dọc theo lối đi, hai người được dẫn vào một căn phòng.

Đây là nơi Ý Nhi biểu diễn, rộng đến mức như hai phòng lớn ghép lại, bày biện bố trí rất trang nhã!

Ánh trăng như họa, đằng sau tấm bình phong chia căn phòng rộng lớn làm hai, có tiếng gảy đàn réo rắt.

Bị sự tò mò thôi thúc, Lý Tử Kiều tiến về phía sau tấm bình phong, trái tim hắn đập thình thịch.

Người đang gảy đàn, chắc hẳn là một quốc sắc thiên hương.

Có ám tiễn xuyên qua, tiếng nữ tử lạnh giọng quát.

- "Ai?!"

Lý Hàn Vũ không có võ công, nhưng Lý Tử Kiều lại có.

Hắn thi triển một thân kì nghệ, bắt lấy ám tiễn.

Hắn đột ngột xuất hiện sau tấm bình phong.

Ánh trăng nhàn nhạt, trải dài vô tận, nữ nhân đang gảy đàn, muốn tránh không kịp.

Chỉ là trái ngược với ý nghĩ của Lý Tử Kiều, người đang gảy đàn, xấu đến khó nhìn làm sao!

Gương mặt nàng bị hủy dung, đôi mắt xinh đẹp nhìn hắn đầy phẫn nộ!

Chốc lát, cả căn phòng bừng sáng.

Mama xuất hiện, tiến tới giải thích.

- "Ý Như, đây là hai vị khách quý ta đã nói với ngươi, không được vô lễ."

Ý Như đương nhiên hiểu thân phận người trước mặt.

Rõ ràng đã có thỏa thuận riêng, nhưng hắn lại dám...bước vào vùng cấm!

Chẳng lẽ Mama không sợ bí mật sẽ bại lộ ư?