Ba ngàn năm trước, Hỗn Nguyên Tông cùng Hạo Thiên Tông nổ ra đại chiến kinh thiên, chấn động Đông vực.
Trận chiến này kéo dài cả trăm năm khiến cho lưỡng tông đệ tử tử thương vô số, nguyên khí hao tổn trầm trọng. Đến cuối cùng vì kinh động đến cả lão quái Hợp Đạo Kỳ mà bị các thế lực khác khuyên ngăn nên trận chiến mới miễn cưỡng kết thúc.
Bất quá trong trận đại chiến đó Vương Lục thân là Thánh tử Hỗn Nguyên Tông đã chém chết Lý Tử Ngọc đạo lữ của Thánh nữ Hạo Thiên Tông - Thanh Nguyệt tiên tử lúc bấy giờ.
Về sau Vương Lục thuận buồn xuôi gió bước lên cương vị Tông Chủ, Thánh nữ Thanh Nguyệt cũng trở thành Tông chủ Hạo Thiên Tông thì mối quan hệ giữa hai tông càng trở nên căng thẳng hơn.
Vốn dĩ đã có thù hận từ trước, tình hình hiện tại ngày càng tệ hơn. Nếu không phải thế lực Tây vực đang có ý đồ xâm chiếm Đông vực, chiến hoả có nguy cơ bùng phát bất cứ lúc nào thì nhị tông sớm đã khai chiến mấy lần rồi.
Tuy vậy những trận chiến nhỏ giữa các đệ tử lịch luyện vẫn là không thể thiếu, đây coi như là một quy tắc bất thành văn dùng để rèn luyện đệ tử bản tông. Nhưng đối với đệ tử Hạo Thiên Tông và Hỗn Nguyên Tông đây là sinh tử chi chiến thật sự, là bọn hắn thay mặt trưởng bối hai bên ra mặt khiêu chiến, tuyệt đối là không chết không ngừng.
Lấy lần mất tích của Bạch Vân làm ví dụ, Hỗn Nguyên Tông vì hắn đã phát ra tất sát lệnh đối với Dạ Nguyệt, điều này khác gì việc muốn khai chiến với Hạo Thiên Tông đâu?
Tuy rằng sau đó không lâu Bạch Vân trở về tất sát lệnh cũng đã được thu hồi nhưng chuyện này vẫn dầy lên một cơn cuồng phong nhỏ giữa các tông phái.
Hiện tại mối quan hệ giữa Bạch vân và Dạ Nguyệt vô cùng mẫn cảm, một khi lộ ra ngoài hậu quả khó lòng mà tưởng tượng nổi.
Lần trước dưới sự yêu cầu cùng bức ép của Dạ Nguyệt những trưởng lão Hạo Thiên Tông đi cùng nàng đã chấp nhận thỏa hiệp.
Nhưng lần này số người biết lại tăng thêm một người rồi.
Hắc Bạch Lão Nhân! Nghe nói lão đã mất tích từ ngàn năm trước rồi không ngờ lại xuất hiện ở đây.
Quan trọng hơn lão chính là phụ thân của Bạch Khởi cũng là tổ phụ của hắn - Bạch Vấn Thiên.
Điều khiến Bạch Vân kinh ngạc chính là trong tình tiết truyện không có nói Hắc Bạch Lão Nhân sẽ xuất hiện ở Bí cảnh truyền thừa, hắn chỉ biết Hắc Bạch Lão Nhân sau trăm năm nữa sẽ bị một nhân vật bí ẩn giết chết mà thôi.
Là hiệu ứng cánh bướm sao? Chính vì hắn đẩy nhanh tình tiết khiến Dạ Nguyệt có được Song tiên cốt nhanh hơn mạch truyện ban đầu mới dẫn đến lão xuất hiện ở đây sao. Hay là do Hắc Bạch Lão Nhân vẫn sẽ xuất hiện nhưng không được nhắc tới?
"Tiểu tử, còn không mau bái kiến gia gia!".
Nhìn Bạch Vân đứng như trời trồng ở đó khiến lão không hài lòng, quát lên một tiếng.
"Tôn nhi Bạch Vân bái kiến Tổ phụ!".
"Khà khà, được, không ngờ thời gian dài như vậy lão phu lại chờ đợi được tôn nhi đến, coi như trời xanh có mắt".
Lão nhân kỳ dị vuốt vuốt râu, nét mặt ôn hoà xoa đầu Bạch Vân, giống như trưởng bối lâu ngày gặp lại con cháu mà vui mừng.
Bạch Vân cũng không né tránh mà tiếp nhận lấy, đã xác định đối phương là người thân, trong lòng hắn cũng dâng lên một dòng nước ấm, đây là cảm giác có gia đình sao?
Đoạn, lão nhìn về phía Dạ Nguyệt, hỏi lại.
"Cháu nói nàng là ý trung nhân của mình? Chẳng lẽ cháu không biết đoạn nhân duyên này là không thể hay sao, nhân lúc nó chưa phát triển hãy chấm dứt đi".
"Gia gia, chuyện con đã muốn làm sẽ không ai ngăn cản được, con tự có suy nghĩ của mình, cũng biết bản thân đang làm gì, người không cần khuyên bảo nữa".
Bạch Vân là người thông mình, hắn biết tiến biết lùi, nhưng Dạ Nguyệt là nghịch lân của hắn, thà rằng chết hắn cũng không từ bỏ nàng, chấp niệm này sớm đã in sâu vào trong cốt tủy không thể thay đổi.
Nhìn thấy sự kiên định trong mắt Bạch Vân, Hắc Bạch lão nhân không khỏi cảm khái, điểm này của cháu giống hệt Khởi nhi, một khi đã quyết là không ai lay chuyển được.
"Lão phu già rồi, cũng chỉ nói vài lời vậy thôi, con cháu tự có phúc của mình, ta xũng không tiện quản nhiều".
"Được rồi, ta hỏi cháu tại sao cháu lại nắm quyền điều khiển bí cảnh này được, lão đầu ta ở đây ngàn năm cũng nghĩ đủ mọi cách mà vẫn không tìm được chút manh mối nào?".
Nhìn thấy gia gia đồng ý chuyện hai người khiến Bạch Vân thở phào một hơi, hắn cũng không muốn đối đấu với người thân của mình.
Ngẫm nghĩ một lúc Bạch Vân liền nửa thật nửa giả kể lại những chuyện bản thân muốn làm và phương pháp khống chế bí cảnh.
"Cháu nói là vị tiền bối bí ẩn kia muốn cháu ngăn căn Quang Ám Linh Thần phục sinh nên đã đưa cho cháu phương pháp khống chế nhằm phong ấn hắn sao?".
"Vâng, người ấy còn chỉ cho cháu vị trí và nơi cần phong ấn nữa".
Hắc Bạch Lão Nhân trầm tư hồi lâu, con ngươi đen trắng phát ra nhàn nhạt hắc bạch chi quang.
"Truyền thừa của Quang Ám Linh Thần là cái bẫy, chuyện này lão phu đã có suy đoán, nhưng tại sao cháu lại cần tiểu nữ hài kia giúp đỡ, cho dù là tu vi hoá thần kết hợp với trận pháp mà cháu nói chắc cũng không nổi một thành khả năng phong ấn đi".
"Gia gia nói phải, nhưng mà nếu nàng là người sở hữu hai tiên cốt cùng thuộc tính với Quang Ám Linh Thần thì sao?".
"A!" Hắc Bạch lão nhân kinh ngạc, nhãn tình quét về phía Dạ Nguyệt nhìn thấy trong nội thể nàng hai mảnh Tiên Cốt tràn đầy bí văn thâm ảo huyền diệu đang từ từ dung hợp lại với nhau.
"Nếu lấy hai tiên cốt này làm vật dẫn thì quả thực có bảy thành áp chế thành công Linh Thần đang ngủ say kia, nhưng tại sao lão phu lại cảm nhận được khí tức huyết mạch của con trên mảnh tiên cốt kia vậy?".
Bạch Vân hơi hoảng hốt, hắn không ngờ tu vi của gia gia cao thâm như vậy, theo lý thời gian mấy tháng song tiên cốt sớm đã hoàn toàn dung hoà trong cơ thể Dạ Nguyệt, dù là Hợp Đạo kỳ cũng không thể cảm nhận được khác biệt gì.
Hắn lại phải tốn một hồi công phu giải thích cho gia gia nghe.
Hắc Bạch lão nhân thở dài, gương mặt già nua dường như tăng thêm vài nếp nhăn.
"Ài! Ở cái thế giới kẻ mạnh vi vương kẻ yếu làm giặc này, còn giữ được nhân tính là chuyện tốt, chỉ là không thể sống quá cảm tính, có việc không phải chỉ cần cố gắng là có thể thay đổi được. Đừng có coi thường tính mạng của bản thân như vậy".
"Vâng gia gia, chuyện này con cũng biết là mình đã lỗ mãng, mong người thứ tội". Bạch Vân áy náy cúi đầu, hắn cũng không muốn làm chuyện như vậy a, chỉ là hệ thống lúc đó không cho phép, nếu hắn không làm gì thì chắc chắn sẽ chết nên mới phải hành động như vậy.
Bất quá chuyện này không thể nói ra, chỉ có thể xem như hắn vì tình yêu mà làm ra chuyện điên cuồng thôi.
"Bỏ đi, lão phu thân là người đã rời bỏ tông môn để truy tìm con đường ích kỷ của riêng mình thì có tư cách gì để khuyên bảo cháu chứ".
"Bây giờ việc quan trọng là phải phong ấn Quang Ám Linh Thần, ngăn cản một trận huyết sát cho Thiên Nguyên Giới".
Chữa trị xong cho Dạ Nguyệt về sau, hắn từ lão gia gia biết được Trương Bách Phong là người đã cứu và đưa nàng vào đây. Chỉ là sau đó hắn đột nhiên biến mất, có vẻ mục tiêu của hắn cũng là nhắm đến trái tim của Quang Ám Linh Thần.
Hơn nữa Hắc Bạch Lão Nhân đã bị nhốt ở nơi này ngàn năm, đối với nơi này hiểu rõ vô cùng khiến Bạch Vân cũng thu được không ít thông tin, chỉ là khi hỏi đến lý do tại sao lại bị nhốt ở đây lão lại rơi vào trầm mặc hồi lâu, nửa chữ cũng không nói.